ngày 27 tháng 8
Trang 1 trong tổng số 1 trang
ngày 27 tháng 8
anh ạ, chúng ta ngày càng xa nhau phải ko anh, hình như chữ công bằng nó quá xa xỉ đối với em chăng?? em đang cố hiểu anh nhưng có vẻ em càng ngày càng ko hiểu nổi,, tại sao vậy chứ
em đã hết lòng vì anh, vì anh mà làm cả những vc trc đây em chưa bao g làm, mỗi lân nghĩ đến anh, nước mắt em lại trào ra, em ko thể nào ngăn nổi chúng đc..em đã cố nuốt nước mắt vào trong , nhưng hoài vẫn ko đc anh ạ
quan hệ chúng ta đã ko như xưa nữa.. em ước j trở về ngày ấy, ít, nhưng vui, anh thích j em chiều cái đó, em ko tiếc j, nhưng cái j cug có giới hạn, sự chịu đựng của em cũng có giới hạn, em biết anh cao quý, trc g đâu dám trái lời anh, e ko mạnh mẽ như anh nghĩ đâu...tim em cũng màu đỏ, nhưng em cũng ráng gồng vì ko muốn anh bận tâm
hinh như chính điều đó dân làm em mất anh... nhiu lúc muốn buông xuôi, nhưng vi anh em chống lại tất cả, nhịn nhục và vương lên, anh có biêt?? phải chi ta cứ như xưa, hễ có duyên thì gặp, nay em có mặt ở đây, hóa ra lại buồn nhìu hơn vui, em cũng chăng biết nữa, e đã hy sinh qua nhiều, em chỉ cân 1 chút ít ỏi để lấy lý do mà đi tiếp, nhưng sao vân ko có??
vậy g em biết bấu víu vào đâu đây???
nước mắt mặn và đắng, em cứ từng ngày gậm nhắm nỗi đau riêng minh em, em ko dám nói nhiều với anh, em sợ anh giận, nhưng mà ko nói thì anh có hiểu lòng em chăng?
đôi lúc trong đầu em nghĩ, em thương anh để rồi em nhận đc cái j đây, em nai lưng ra làm để rồi nhận đc cái j đây, hay cái em lam ko phai cái anh thích nên anh ko để tâm đến??
anh ko quen voi những lời sướt mướt cải lương, nên em chăng bao g dám nói trc mặt anh, chi dám lặng lẽ viết ra chúng, khóc cho vơi nỗi buồn, sợ sệt ngày nào đó anh đọc đc
nôi đau cứ âm ỉ mãi, âm ỉ mãi, nó đốt ruột gan em, quặng lại và siết chặt, nghẹn ở cổ, đầu óc cứ ong lên, em chưa bao g khóc nhiêu như thế...
em cam thấy minh như con dã tràng đãi cát biển đông,.. thân phân nhỏ bé, lam sao lấp đc biển lớn đa tình???
thật sự em chăng biêt anh muốn j nữa, em hoi j anh cũng ko nói:(
có lẽ em nên quay về cuộc sống trc kia khi ko có anh??? em cũng ko đau đến mức này:(
em đã hết lòng vì anh, vì anh mà làm cả những vc trc đây em chưa bao g làm, mỗi lân nghĩ đến anh, nước mắt em lại trào ra, em ko thể nào ngăn nổi chúng đc..em đã cố nuốt nước mắt vào trong , nhưng hoài vẫn ko đc anh ạ
quan hệ chúng ta đã ko như xưa nữa.. em ước j trở về ngày ấy, ít, nhưng vui, anh thích j em chiều cái đó, em ko tiếc j, nhưng cái j cug có giới hạn, sự chịu đựng của em cũng có giới hạn, em biết anh cao quý, trc g đâu dám trái lời anh, e ko mạnh mẽ như anh nghĩ đâu...tim em cũng màu đỏ, nhưng em cũng ráng gồng vì ko muốn anh bận tâm
hinh như chính điều đó dân làm em mất anh... nhiu lúc muốn buông xuôi, nhưng vi anh em chống lại tất cả, nhịn nhục và vương lên, anh có biêt?? phải chi ta cứ như xưa, hễ có duyên thì gặp, nay em có mặt ở đây, hóa ra lại buồn nhìu hơn vui, em cũng chăng biết nữa, e đã hy sinh qua nhiều, em chỉ cân 1 chút ít ỏi để lấy lý do mà đi tiếp, nhưng sao vân ko có??
vậy g em biết bấu víu vào đâu đây???
nước mắt mặn và đắng, em cứ từng ngày gậm nhắm nỗi đau riêng minh em, em ko dám nói nhiều với anh, em sợ anh giận, nhưng mà ko nói thì anh có hiểu lòng em chăng?
đôi lúc trong đầu em nghĩ, em thương anh để rồi em nhận đc cái j đây, em nai lưng ra làm để rồi nhận đc cái j đây, hay cái em lam ko phai cái anh thích nên anh ko để tâm đến??
anh ko quen voi những lời sướt mướt cải lương, nên em chăng bao g dám nói trc mặt anh, chi dám lặng lẽ viết ra chúng, khóc cho vơi nỗi buồn, sợ sệt ngày nào đó anh đọc đc
nôi đau cứ âm ỉ mãi, âm ỉ mãi, nó đốt ruột gan em, quặng lại và siết chặt, nghẹn ở cổ, đầu óc cứ ong lên, em chưa bao g khóc nhiêu như thế...
em cam thấy minh như con dã tràng đãi cát biển đông,.. thân phân nhỏ bé, lam sao lấp đc biển lớn đa tình???
thật sự em chăng biêt anh muốn j nữa, em hoi j anh cũng ko nói:(
có lẽ em nên quay về cuộc sống trc kia khi ko có anh??? em cũng ko đau đến mức này:(
Bách Nghệ- ADMIN TỐI CAO - TỔNG QUẢN TRỊ WEB -
- Tổng số bài gửi : 1799
Join date : 10/03/2012
Re: ngày 27 tháng 8
anh ơi...em nghĩ ..g đây em sẽ để mọi chuyện tự nhiên,nếu mình có duyên ắt sẽ đến vói nhau, em nên lặng lẽ mà sống, chôn vùi nỗi buồn kia vào tận đáy lòng, để mà vương lên sống tiếp... em sẽ ko đê anh bận tâm đến em nữa đâu, em sẽ ko trach cứ j anh nữa đâu, em vẫn sẽ làm nhưng công vc mà hằng ngày em đều làm cho anh ... đến 1 lúc nao đó... khi ngoảnh lại,,, anh chẳng nhìn thấy em....
Bách Nghệ- ADMIN TỐI CAO - TỔNG QUẢN TRỊ WEB -
- Tổng số bài gửi : 1799
Join date : 10/03/2012
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|