Nam Nhân Tử Cấm Thành
Chào bạn đã tới Nam Nhân Tử Cấm Thành. Mong các bạn vui vẻ trong cuộc sống đồng tính và luôn quan hệ tình dục an toàn, tránh hiểm họa Aids.
Hãy đăng ký thành viên ngay để thấy được những gì rất hot chỉ dành cho member. Tuy nhiên đây là diễn đàn dành cho người lớn, trong đó có những nội dung không lành mạnh, cho nên nghiêm cấm người dưới 18 tuổi hay bất cứ ai không thích hợp truy cập và đăng ký thành viên ( Do not enter this site if you are under 18).

Hãy add YM của admin để liên lạc : namcungdaide@yahoo.com

Tất cả các thành viên phải tuân theo luật pháp nơi cư ngụ khi chấp nhận tham gia vào diễn đàn.

Diễn đàn từ chối trách nhiệm với tất cả nội dung, hành động của các member khi sinh hoạt tại diễn đàn.

Sau khi bạn đăng ký, hãy kiên nhẫn đợi khoảng từ 1- 12 tiếng đồng hồ,admin sẽ duyệt xét, kích hoạt nick cho bạn tham gia. Nhớ là đăng ký với email thật của bạn để nhận mã kích hoạt cho tài khoản nhé.

Tuyệt đối cấm đăng ký nhiều nick, vì sẽ bị ban toàn bộ các nick ngay lập tức.
Nên nhớ sau khi nick được kích hoạt, thì các bạn phải bắt đầu đóng góp hoặc reply bài viết ít nhất là 1 và tối đa là 5 comment trong 1 lần truy cập.

Kẻ không đóng góp bài viết, ý kiến, hay muốn mau có cấp bậc mà spam quá nhiều đều sẽ bị ban nick không thương tiếc.

Nhớ ghé vào mục Thánh Chỉ để hiểu rõ thêm các quy định của Nam Nhân Cung .

Nam Nhân Tử Cấm Thành - Hiệp Vương Gia Tướng Quân Bố Cáo.

Join the forum, it's quick and easy

Nam Nhân Tử Cấm Thành
Chào bạn đã tới Nam Nhân Tử Cấm Thành. Mong các bạn vui vẻ trong cuộc sống đồng tính và luôn quan hệ tình dục an toàn, tránh hiểm họa Aids.
Hãy đăng ký thành viên ngay để thấy được những gì rất hot chỉ dành cho member. Tuy nhiên đây là diễn đàn dành cho người lớn, trong đó có những nội dung không lành mạnh, cho nên nghiêm cấm người dưới 18 tuổi hay bất cứ ai không thích hợp truy cập và đăng ký thành viên ( Do not enter this site if you are under 18).

Hãy add YM của admin để liên lạc : namcungdaide@yahoo.com

Tất cả các thành viên phải tuân theo luật pháp nơi cư ngụ khi chấp nhận tham gia vào diễn đàn.

Diễn đàn từ chối trách nhiệm với tất cả nội dung, hành động của các member khi sinh hoạt tại diễn đàn.

Sau khi bạn đăng ký, hãy kiên nhẫn đợi khoảng từ 1- 12 tiếng đồng hồ,admin sẽ duyệt xét, kích hoạt nick cho bạn tham gia. Nhớ là đăng ký với email thật của bạn để nhận mã kích hoạt cho tài khoản nhé.

Tuyệt đối cấm đăng ký nhiều nick, vì sẽ bị ban toàn bộ các nick ngay lập tức.
Nên nhớ sau khi nick được kích hoạt, thì các bạn phải bắt đầu đóng góp hoặc reply bài viết ít nhất là 1 và tối đa là 5 comment trong 1 lần truy cập.

Kẻ không đóng góp bài viết, ý kiến, hay muốn mau có cấp bậc mà spam quá nhiều đều sẽ bị ban nick không thương tiếc.

Nhớ ghé vào mục Thánh Chỉ để hiểu rõ thêm các quy định của Nam Nhân Cung .

Nam Nhân Tử Cấm Thành - Hiệp Vương Gia Tướng Quân Bố Cáo.
Nam Nhân Tử Cấm Thành
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Chàng quản gia của tui ( P3 )

2 posters

Go down

Chàng quản gia của tui ( P3 )  Empty Chàng quản gia của tui ( P3 )

Bài gửi by LadyKiller Sat Dec 14, 2013 4:43 pm

Chapter 3 : chống cự cũng vô ích.


-Phong! Phong! – bố tôi gọi với vẽ rất nóng giận vì tôi đã làm ông mất mặt.
-Cậu chủ ! cậu ở lại đi, cậu không được đi trong lúc này!- anh trợ lý đuổi theo gọi tôi.
-Làm phiền anh nói với bố tôi là tôi hơi mệt nên muốn về sớm – nói rồi tôi phủi tayanh trợ lý ra và một mạch bỏ đi.

Tôi bước nhanh ra xe và mở cửa bước vào.
-Làm phiền bác đưa cháu về nhà trước rồi quay lại rước bố cháu – tôi nói với bác tài xế.
- Về nhà riêng của cậu hả? –bác tài xế hỏi lại tôi.
-Vâng! Bác đưa cháu về đó đi.
Chợt điện thoại tôi reo lên reng reng…..!! tôi nhìn xuống điện thoại thì thấy là số của bố.
-Thưa bố con hơi mệt và con muốn về trước ạ. – tôi nói với bố qua điện thoại.

- Hôm nay con thật là làm cho bố thất vọng! Nhưng con cũng đừng nghĩ là con sẽ có quyền không nghe lời của bố! –Nói xong thì bố tôi cúp máy.
Vừa thấy tôi về đến nhà với vẻ mặt mệt mỏi thì chị Phương bước đến hỏi tôi :
-Sao nhìn cậu có vẻ mệt mỏi thế! Cậu bị bệnh à?
-Không sao đâu chị! Tại e thấy hơi khó chịu chút thôi chứ e có bệnh hoạn gì đâu! Thôi e lên lầu nghĩ tí, chị cũng đi nghĩ sớm đi! – tôi nói với chị Phương.
-Cậu có muốn ăn gì không ? chị nấu mang lên cho!
-Dạ không cần đâu chị. – Nói rồi tôi bước tiếp lên phòng của mình.
Đúng là chọ Phương hiểu ý tôi thật, mọi thứ đã được sắp xếp rất gọn gàng và tươm tất. tôi ngả lưng ngay ra chiếc giường thân thuộc của mình, chợt tôi nghe thấy tiếng chuông báo tin nhắn từ điện thoại trong túi nên tôi lấy ra xem ai nhắn.
Một số điện thoại lạ! tôi cũng hơi ngạc nhiên vì từ trước giờ ít có ai gọi điện hoặc nhắn tin cho tôi lắm. tôi mở ra xem thữ thì thấy tn : “Chao Phong !” . tôi tò mò không biết là ai nên đã trả lời lại : “ sr! cho toi xjn hoj? sdt ney cua ai”. Vừa nhắn đi không bao lâu thì có tin nhắn tl lại : “ Minh Tuan day, bac noi la tu toi hom nay Tuan se den o cung voi Phong day, neu Phong khong muon dieu do thi cu goi dien cho bac ay! Tuan chi muon bao cho Phong biet dieu nay thoi tam birt Phong..”
“Sao cơ! Không phải là ngày mai mà là ngay tối hôm nay! Bố đúng thật là càng ngày càng quá đáng mà, bố không cần biết mình suy nghĩ gì sao?” – tôi tự nói với mình. Tôi cầm điện thoại lên và trả lời lại với thằng Tuấn : “ neu anh la nguoi co tu trong thi anh nen biet se lam sao ma dung khong? .” chờ một hồi lâu không thấy có tin nhắn tl nên tôi nghĩ anh ta đã hiểu tôi muốn gì và tôi quyết định đi vào phòng tắm để thay bộ đồ ngột ngạc này ra. Vừa mới bước tới tủ đồ thì tôi thấy điện thoại có tin nhắn đến, tôi nghĩ chắc là tn của tên Tuấn đây mà, tôi vội bước đến cầm lên xem, không phải! đây là tin nhắn của anh trợ lý của bố tôi mà, tôi mở ra xem thì thấy tn : “ chu tich sap ve den nha cau roi!” . đọc xong tin nhắn tôi nghĩ : “ chỉ còn cách này thôi” và rồi tôi chạy thật nhanh xuống dưới nhà tìm chị Phương .
-Chị ơi! – tôi gọi chị Phương với vẻ rất hấp tấp.
-Chị ra ngay đây.. – tiếng chị Pương vang ra từ trong Phòng ăn.
-Chị tới đây! Có chuyện gì không cậu?
-Chị ra Phía trước khóa cửa laih ngay dùm em đi!!!!
-Có chuyện gì vậy cậu?
-Chị giúp em ngay đi một chút em sẽ nói với chị sau…
-Rồi rồi !!! chị hiểu rồi chị đi ngay đây!
Chị Pương luống cuống chạy nhanh ra cổng để khóa cửa lại, còn tôi thì tắt hết đèn ở trong nhà và chờ chị Phương vào. Chị ấy vừa bước vào thì tôi lôi chị ấy ra phía sau bếp và nói:
-Nếu một hồi bố em không vào thì thôi, còn nếu bố em có gọi cửa thì chị cứ nói là e rất mệt và đã ngủ rồi nhe!!!
-chị hiểu ý cậu rồi ! cậu cứ yên tâm! Mà lần này cậu định trốn ông chủ chuyện gì nữa vậy?
-Chuyện này dài dòng lắm! khi nào có cơ hội em sẽ kể cho chị nghe.
Hy vọng lần này bố sẽ không tìm vào đây. Tôi bước lên phòng và nằm chờ xem bố tôi có đến không. 9h , rồi 9h20- 9h45 – 10h5 – và bây giờ cũng đã 11h rồi, tôi nhìn ra cửa sổ phía cổng rào vẫn không thấy ai và tôi nghĩ khuya zậy rồi chắc bố sẽ không đến đâu tôi quyết định ngã lưng xuống giường vì mệt mỏi quá. Vừa nắm xuống thôi thì tôi chợt nghe tiếng còi xe, tôi hốt hoảng ngồi dậy đi lại phía cửa sổ nhìn- may quá không phải là xe của bố. vừa mừng vừa lo , tôi trở lại giường và ngồi trên giường chờ xem có động tĩnh gì không… ngồi một hồi tôi laijthaamf nghĩ trong đầu : “ mình như vầy đã mất tự do quá rồi không biết bố có hiểu cảm nhận của mình không mà sao lúc nào ông cũng làm theo ý ông hết vậy, lần này dù ông có làm gì đi nữa thì mình quyết không để thằng Minh Tuấn đó bước chân vào ngôi nhà của mình, mình không cần ai chỉ dạy cả ! mình không cần, không cần!!!!!!!!!” tôi chợt giật mình trong tiếng gõ cửa phòng của tôi …. Tôi cứ tưởng chị Phương và mở cửa ra, nhưng tôi lại không ngờ:
-B…b…..ố…….! sao bố lại ở đây!!!!! –tôi bất ngờ khi nhìn thấy ông đang đứng trước mặt tôi.
-Bố không có quyền đến đây sao ? –ông hỏi tôi với vẻ mặt hơi giận.
-D….d…..ạ..a…… dạ không phải, t..t ạ..a…i …bây giờ khuya rồi sao bố còn tới đây……- tôi ấp úng trả lời ông.
-Bố nghỉ con hiểu rỏ bố đến đây vì chuyện gì mà phải không?
- Được rồi, từ bây giờ cháu sẽ ở phòng này nhé! –quay lại nói với tên tuấn và chỉ tay về phía cái phòng đối diện với phòng tôi.
-Sao lại như vậy tại sao anh ta lại phải ở đây thưa bố? – tôi hỏi bố với vẽ phản đối kịch liệt.
-Bố sắp xếp như vậy một mặt là vì Minh Tuấn sẽ giúp con học cách quản lý công ty, mặt khác là vì Tuấn là trợ lý đặt biệt của bố và do Tuấn chưa có chổ ở ổn định ở đây nên bố sắp xếp Tuấn ở đây cũng để dễ dàng giúp bố trong một số cong việc quan trọng của bố , và Tuấn có ở đây hay không là quyền quyết định của bố chứ không phải của con, bố nghĩ con hiểu điều này đúng không?
-Thôi được rồi con sẽ làm theo lời bố với một điều kiện.
-Con muốn sao?
-Nếu anh ta ở đây là để giúp bố trong công việc của bố thì con chấp nhận, còn con thì không cần ai dạy hết, con tự hiểu khả năng của con thưa bố!!!! – nói rồi tôi bước vào và đóng cửa phòng lại một cái rầm.
Núp sau cái cửa thì tôi có thể nghe được lới bố tôi đang nói với tên Tuấn :
-Con biết đó! Bác chỉ có duy nhất thằng con này thôi, bác chỉ muốn nó thật thành đạt sau này vì vậy bác rất tin tưởng trong việc để cháu chỉ dẫn nó trong công việc ngay từ bây giờ. – bố tôi nói.
-Vâng ! con hiểu ý của bác nhưng mà con thấy Phong không thích việc này cho lắm nên con sợ…. –chưa nói hết câu thì bố tôi chen lời vào.
-không cần sợ gì cả ! nó sẽ không dám làm trái ý bác đâu.
-Thôi cháu cứ yên tâm ở đây bác về nghỉ trước, có gì cần cháu cứ nói với người làm. – Nói rồi bố tôi bước đi xuống dưới lầu.
-bác đi cẩn thận ạ! –Anh ta nói với theo bố tôi.
Đột nhiên tôi nghe được tiếng gỏ cửa phòng mình. Tôi cứ tưởng là thằng Tuấn nên không thèm mở cửa và cứ đứng đó im lặng. nhưng một lúc sau tôi nghe tiếng của chị Phương.
-Cậu chủ ơi! Chị- Phương nè .- chị Phương
-Là chị hả? làm em cứ tưởng! –tôi ở cử ra và nói.
-cậu tưởng ai?
-Em tưởng cái thằng đáng gét mà bố em cho nó ở đây.
-Hèn gì chị thấy ông chủ bước vào với một người nào đó nhưng chỉ thấy ông chủ ra về mà không thấy người đó ra.
-Mà sao lúc nảy bố em và được vậy chị?
-Chị củng không biết nửa. chị chỉ nghe thấy tiếng có người vào nên chị bước ra xem không ngờ lại gặp ông chủ rồi ông chủ bảo chị im lặng không được làm ồn nên chị đâu dám kiu cậu. Mà người đi với ông chủ lên đây là ai vậy?
-Nói ra thì dài dòng lắm để hôm nào rảnh thì e sẽ kể cho chị nghe.
-uhm vậy cậu đi nghỉ sớm đi sáng mai còn đi học nửa.
-Vậy em vào ngủ rước à! Chúc chị ngủ ngon.
-Chị cũng chúc cậu ngủ ngon. – nói rồi chị Phương đi xuống dưới.
Tôi trở lại giường nằm hoài mà ngủ không được. trong đầu cứ suy nghĩ mãi : “tại sao bố là người sinh mình ra nhưng lại không bao giờ hiểu mình vậy chứ! Ông cứ bắt mình làm những chuyện mà mình không thích, luôn ép buộc mình mọi chuyện. Từ nhỏ niềm đam mê của mình là âm nhạc nhưng bố đã không quan tâm đến thì thôi mà ngược lại ông còn cấm mình nửa chứ! Cũng may là có chị Phương dạy mình chơi đàn nếu không thì mình cũng đã buồn chết trong căn nhà này rồi .” mà nhắc đến thì càng thấy tội cho chị Phương chị có nhiều đam mê như vậy mà không được theo đuổi do hoàn cảnh gia đình khó khăn. Đáng lẽ ra bây giờ chị phương đã có thể làm một giáo viên ở quê của chị ấy rồi nhưng vì còn cha mẹ già còn mấy đứa em nên chị phải vất vả kiếm tiền lo cho cha mẹ, lo cho em của chị ăn học để không phải vất vả như chị hiện giờ. Nhưng cũng may cho tôi là còn có chị Phương là người hiểu tôi, chia sẽ với tôi mỗi khi tôi buồn, chị còn dạy tôi rất nhiều thứ nữa chứ. Nhưng tôi cũng chẳng giúp được bao nhiêu cho chị ngoài việc là xin mẹ trả thêm lương tháng cho chị ấy. đang suy nghĩ vẩn vơ thì tôi chợt nghe thấy tiếng tin nhắn từ điện thoại. vội mở điện thoại ra xem thì ra là tin nhắn của tên Tuấn. hắn viết trong tin nhắn : “ tôi biết cậu còn thức. ra ngoài ban công đi tôi có chuyện này muốn nói với cậu.” tôi lấy làm lạ là tại sao hắn biết tôi chưa ngủ chứ, hắn biết bằng cách nào thì kệ hắn tôi không rảnh với lại không có chuyện gì để nói với hắn ta – tôi thầm nghĩ.
-Tôi nhắn tin trả lời lại với hắn : “ tôi không ngờ mặt anh lại dày đến như thế, tôi đã nói như vạy rồi mà anh vẫn đến đây”.
-Một lát sau thì hắn trả lời lại cho tôi : “ Cậu cũng thấy thái độ của bác rồi đấy- tôi đâu còn cách nào hơn là đến đây. Mà cậu cứ yên tâm đi, kho nào tìm được nhà thì tôi sẽ dọn ra ngoài ở ngay không làm cậu khó chịu nữa đâu.”
-Tôi có chút hớn hở trả lời lại : “ nếu anh suy nghĩ được vậy thì tốt… bây giờ tôi mệt rồi vì vậy đừng làm phiền tôi.”
Nói rồi tôi bỏ điện thoại xuống và cảm thấy cũng dễ chịu hơn khi nghe hắn nói vậy, và tôi cũng cầu sao cho hắn mau chóng tìm được nhà để dọn khỏi đây. Do mệt mỏi quá nên tôi cũng dần chìm vào giấc ngủ.
LadyKiller
LadyKiller
Hàn Lâm Đại Học Sĩ - Bát Phẩm Văn Chương Thần
Hàn Lâm Đại Học Sĩ - Bát Phẩm Văn Chương Thần

Tổng số bài gửi : 44
Join date : 26/12/2012
Age : 33
Đến từ : Việt Nam

Về Đầu Trang Go down

Chàng quản gia của tui ( P3 )  Empty Re: Chàng quản gia của tui ( P3 )

Bài gửi by sauthamdianguc Mon Feb 09, 2015 9:06 am

còn nữa không?
sauthamdianguc
sauthamdianguc
Tứ Phẩm Hoàng Quận Công
Tứ Phẩm Hoàng Quận Công

Tổng số bài gửi : 859
Join date : 27/03/2012

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết