Nam Nhân Tử Cấm Thành
Chào bạn đã tới Nam Nhân Tử Cấm Thành. Mong các bạn vui vẻ trong cuộc sống đồng tính và luôn quan hệ tình dục an toàn, tránh hiểm họa Aids.
Hãy đăng ký thành viên ngay để thấy được những gì rất hot chỉ dành cho member. Tuy nhiên đây là diễn đàn dành cho người lớn, trong đó có những nội dung không lành mạnh, cho nên nghiêm cấm người dưới 18 tuổi hay bất cứ ai không thích hợp truy cập và đăng ký thành viên ( Do not enter this site if you are under 18).

Hãy add YM của admin để liên lạc : namcungdaide@yahoo.com

Tất cả các thành viên phải tuân theo luật pháp nơi cư ngụ khi chấp nhận tham gia vào diễn đàn.

Diễn đàn từ chối trách nhiệm với tất cả nội dung, hành động của các member khi sinh hoạt tại diễn đàn.

Sau khi bạn đăng ký, hãy kiên nhẫn đợi khoảng từ 1- 12 tiếng đồng hồ,admin sẽ duyệt xét, kích hoạt nick cho bạn tham gia. Nhớ là đăng ký với email thật của bạn để nhận mã kích hoạt cho tài khoản nhé.

Tuyệt đối cấm đăng ký nhiều nick, vì sẽ bị ban toàn bộ các nick ngay lập tức.
Nên nhớ sau khi nick được kích hoạt, thì các bạn phải bắt đầu đóng góp hoặc reply bài viết ít nhất là 1 và tối đa là 5 comment trong 1 lần truy cập.

Kẻ không đóng góp bài viết, ý kiến, hay muốn mau có cấp bậc mà spam quá nhiều đều sẽ bị ban nick không thương tiếc.

Nhớ ghé vào mục Thánh Chỉ để hiểu rõ thêm các quy định của Nam Nhân Cung .

Nam Nhân Tử Cấm Thành - Hiệp Vương Gia Tướng Quân Bố Cáo.

Join the forum, it's quick and easy

Nam Nhân Tử Cấm Thành
Chào bạn đã tới Nam Nhân Tử Cấm Thành. Mong các bạn vui vẻ trong cuộc sống đồng tính và luôn quan hệ tình dục an toàn, tránh hiểm họa Aids.
Hãy đăng ký thành viên ngay để thấy được những gì rất hot chỉ dành cho member. Tuy nhiên đây là diễn đàn dành cho người lớn, trong đó có những nội dung không lành mạnh, cho nên nghiêm cấm người dưới 18 tuổi hay bất cứ ai không thích hợp truy cập và đăng ký thành viên ( Do not enter this site if you are under 18).

Hãy add YM của admin để liên lạc : namcungdaide@yahoo.com

Tất cả các thành viên phải tuân theo luật pháp nơi cư ngụ khi chấp nhận tham gia vào diễn đàn.

Diễn đàn từ chối trách nhiệm với tất cả nội dung, hành động của các member khi sinh hoạt tại diễn đàn.

Sau khi bạn đăng ký, hãy kiên nhẫn đợi khoảng từ 1- 12 tiếng đồng hồ,admin sẽ duyệt xét, kích hoạt nick cho bạn tham gia. Nhớ là đăng ký với email thật của bạn để nhận mã kích hoạt cho tài khoản nhé.

Tuyệt đối cấm đăng ký nhiều nick, vì sẽ bị ban toàn bộ các nick ngay lập tức.
Nên nhớ sau khi nick được kích hoạt, thì các bạn phải bắt đầu đóng góp hoặc reply bài viết ít nhất là 1 và tối đa là 5 comment trong 1 lần truy cập.

Kẻ không đóng góp bài viết, ý kiến, hay muốn mau có cấp bậc mà spam quá nhiều đều sẽ bị ban nick không thương tiếc.

Nhớ ghé vào mục Thánh Chỉ để hiểu rõ thêm các quy định của Nam Nhân Cung .

Nam Nhân Tử Cấm Thành - Hiệp Vương Gia Tướng Quân Bố Cáo.
Nam Nhân Tử Cấm Thành
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Bất tử cùng sông Nile-Bùi Chí Thiện

2 posters

Go down

Bất tử cùng sông Nile-Bùi Chí Thiện Empty Bất tử cùng sông Nile-Bùi Chí Thiện

Bài gửi by methjc Sat Jan 28, 2012 5:04 pm

Mặt trời nằm trên đỉnh kim tự tháp, cây cối lặng yên, không khí nóng như hơi lửa của bếp lò nhưng bên trong cung điện thì mát mẻ vô cùng. Antinous hớp một ngụm rượu và cất giọng nhẹ như thở “thành kiến là gì?”

- Thưa ngài, thành kiến là gai nhọn trên bước đường tiến đến văn minh.

- Ái tình là gì?

- Thưa ngài, ái tình là nước chảy tràn trên dòng sông cuộc đời.

Từ phía sa mạc, một khối bụi cát khổng lồ cuộn lên dày đặc và di chuyển về hướng thành phố. Antinous nâng chén rượu mời lão phù thủy Yosof.

- Trưởng thành là gì?

- Thưa ngài, trưởng thành là khi người ta biết nhỏ nước mắt vì tình yêu hoặc tình thương nhân ái.

- Không gian và thời gian là gì?

- Nếu tất cả mọi thứ trên mặt đất đột nhiên biến mất thì cái còn lại sẽ là không gian và thời gian.

Ngoài trời bão cát đã tan. Bên trong chàng trai mười chín tuổi vẫn tiếp tục những câu hỏi tham vấn, gương mặt thanh tú của chàng đã xuất hiện những giọt mồ hôi.

- Giao hoan?

- Là sự thỏa mãn tinh tế những xúc cảm tâm hồn.

- Luật lệ?

- Là công cụ để nhóm người này trói buột nhóm người kia.

Đêm đen kéo vụt đến, gió thổi bạt cỏ cây, dọc bờ sông Nile từng tóp người lững thững cưỡi lạc đà quay về nhà. Bên trong cung điện không còn tiếng hỏi đáp qua lại nữa mà chỉ có tiếng thở dài.

- Có cách gì giúp đức vua Hadrian thoát khỏi bệnh tật và trường sinh bất tử?

- Thưa ngài, việc đó khó như làm cho cây kim nổi trên mặt nước nhưng không phải là không có cách?

- Thế thì ông hãy âm thầm làm đi, ta sẽ thưởng cho ông tất cả những gì mà đức vua đã ban tặng cho ta suốt năm năm qua. Hỡi lão phù thủy tinh thông kim cổ, ông có cách gì giúp ta quay lại thuở mười bốn tuổi và giữ mãi tuổi trẻ của mình hay không?

- Sinh ra, lớn lên và già cỗi bệnh tật là quy luật khắc nghiệt của cuộc đời. Thần không biết cách làm cho ngài trẻ lại.

Antinous đứng bật dậy, vỗ tay ba cái. Lập tức có sáu tên nô lệ da đen bên ngoài chạy vào kéo rèm cửa và có hai tên nô lệ khác khiêng vào một ngọn đèn to như bắp chân người lớn đặt trên sàn nhà ngay giữa Antinous và lão phù thủy.

- Ông hãy nhìn ra phía cửa sổ trước. Các người gọi vật đằng xa kia là kim tự tháp nhưng ta cho rằng đó là một cái tủ làm lạnh khổng lồ với bao điều thần bí, trong đó có những xác ướp trường tồn với thời gian. Còn phía trước mặt ông và ta là ngọn đèn vĩnh cửu, nó đã cháy suốt bốn trăm năm mà không cần thêm dầu hay thay sợi bấc. Hãy nói đi! Các người có thể làm ra những thứ kỳ lạ như vậy thì lẽ nào không điều chế được thuốc làm trẻ mãi không già?

- Thần bất lực, thưa ngài. – Lão phù thủy giơ hai cánh tay chéo ngang vai và cúi mặt xuống.

- Đã vậy thì ta cũng đành chịu, ông nhận tất cả mâm quà này và tìm cách làm cho đức vua trường sinh bất tử. Nhớ là đừng tiết lộ cho ai về buổi gặp mặt hôm nay. Dầu sao ta cũng chỉ là một kẻ được bảo trợ, một tên học việc không hơn.

- Đức vua Hadrian là người đã cứu mạng gia đình của thần, thần sẽ dâng cho đức vua một bí mật mà không mong nhận thưởng. Còn về việc trẻ mãi không già, thần có một lời muốn nói.

- Ông nói đi.

- Muốn trẻ mãi không già thì hãy chết khi còn trẻ!

Antinous đứng bất động, mở tròn mắt nhìn bóng của lão phù thủy khuất dạng. Dường như có một luồng sóng chạy vào đầu của chàng và lan ra toàn thân. Đôi môi dày hình trái tim từ từ mím lại như một sợi chỉ trên gương mặt tròn thánh thiện. Lúc suy nghĩ lúc buồn rầu cũng như lúc hăm hở lúc vui vẻ, ở Antinous đều toát lên những vẻ đẹp sáng ngời mà không ngòi bút nào có thể diễn tả trọn vẹn. Một tên nô lệ bước vào bẩm báo, Antinous vội bước ra tiếp kiến viên cận thần Cypria - người mang lệnh triệu hầu của đức vua Hadrian.

Antinous tắm gội cẩn thận, ngậm nhựa thơm, mặc bộ quần áo do chính tay đức vua vẽ kiểu và cho người may tặng chàng. Sau hết, chàng quấn quanh cổ chiếc khăn của xứ Ba Tư. Lúc này, ngay đến một người tinh mắt nhất cũng nhầm tưởng chàng là một vị thiên thần đang du ngoạn cõi trần.

Đức vua Hadrian đang nằm trên giường dưỡng bệnh. Dạo gần đây đầu của nhà vua hay đau nhức dữ dội, mắt cũng mờ dần, đã thế nhà vua bị cảm luôn. Đế Quốc La Mã rộng lớn đang có nguy cơ chao đảo nếu tin tức về chuyến đi thị sát trễ lịch trình quá lâu bị lan truyền. Nhà vua cần phải xuất hiện, đi đứng oai nghiêm trước thần dân để các thế lực chống đối biết được rằng cột trụ chống đỡ bầu trời La Mã hãy còn vững vàng.

Cửa phòng bật mở, viên cận thần Cypria và các tên nô lệ lui hết ra ngoài.

- Thưa đức vua tôn kính, thần là …

- Là thiên thần của ta, ta có thể ngửi được mùi hương của thiên thần khi còn rất xa. Thấy mũi của ta có nhạy không? – Hadrian ngồi trên giường và ra dấu tay. – Hãy lại ngồi bên ta nào.

- Mũi của ngày cao quý như đỉnh Olumpus, đẹp và vững chãi.

- Ha ha ha…hãy để cho cái mũi này được tận hưởng hương thơm của thiên thần đi nào. Không hiểu sao ta vừa ngửi được mùi của thiên thần là ta cảm thấy sức lực tràn trề cơ thể, bệnh tật đều tan biến.

Antinous trút bỏ quần áo, với tay lấy khúc ruột cừu non và hộp phấn sáp thơm do Cypria chuẩn bị từ trước.

- Á…

- Ta xin lỗi. Hơi thở kia làm ta quá ngất ngây còn thân thể uốn lượn sống động lại làm ta mê mẩn đến độ không tự chủ được bản thân.

- Được đức vua yêu quý là diễm phúc lớn nhất của thần. Tiếng kêu kia ví như tiếng hí vang của một con ngựa hoang dại đang tung vó chạy nhanh thì phải dừng gấp vì có một vực thẳm hoan lạc trước mặt. Xin người đừng e dè, mà hãy thúc đôi chân giật đôi tay để con ngựa phi thẳng xuống đáy vực mà tận hưởng cảm giác chấp chới khôn cùng.

- Hãy mở to mắt đi nào thiên thần của ta. Hãy để ta chiêm ngưỡng bầu trời Ba Tư xanh mát trong đôi mắt huyền bí. Thật tuyệt diệu làm sao khi ta có thể làm cho cả bầu trời đó man dại chỉ bằng vài cử động nhẹ nhàng.

Khi những tia nắng đầu tiên xuyên qua ô cửa thì Antinous cũng đã sẵn sàng để về lui về cung, chàng kính cẩn hôn lên bàn tay của đức vua nhưng ngài đã nắm lấy áo chàng kéo mạnh vào lòng “ta đau đầu quá, cứ nghĩ đến việc chính sự là ta đau đầu”, “vậy thần sẽ hát cho ngài nghe”. Antinous bước đến bên rèm cửa và bắt đầu cất giọng. Bản thân ngôn từ đã mang sẵn những ý nghĩa nhưng qua cách chàng lấy hơi, nhả chữ, vuốt câu, ngân giọng thì một bức tranh đầy màu sắc về vùng quê Bithynia tráng lệ tuần tự hiện ra. Tất cả những người nghe thấy giọng hát điêu luyện ấy đều cảm thấy lòng nhẹ lâng lâng, tinh thần sảng khoái và chỉ muốn mở miệng để uống lấy từng lời từng chữ của chàng. Đột nhiên có tiếng tù và vang lên một tràng dài.

- Xin phép đức vua tôn quý!

- Đừng đi Antinous, ta hãy còn đau đầu mà. Này Cypria, hãy ra bảo đám triều thần viết những điều cần nói và giao cho ngươi.

- Thần xin kể một câu chuyện cổ. – Antinous cúi đầu.

-Thiên thần của ta định khuyên ta lo việc chính sự có phải không? Đừng cố gắng thuyết phục ta như những lần trước nữa, hôm nay ta thật sự muốn sống cho bản thân mình. Ta là vua kia mà, lẽ nào không có quyền sống cho bản thân.

Cypria bước vào trình tấu “kính thưa đức vua tôn kính và thiên thần Antinous, có hai vấn đề cần giải quyết”.

- Ngươi không cần gọi ta là thiên thần, đơn giản ta là Antinous.

- Không được thế, ta muốn thần dân La Mã phải tôn quý Antinous như một thiên thần bởi vì Antinous thật sự là một thiên thần. Ta có một hoàng hậu, một trăm tì thiếp, năm mươi trai trẻ nhưng không một ai đẹp hoàn hảo như Antinous, không ai yêu ta thật lòng như Antinous và cũng không ai có trái tim nhân hậu như Antinous.

- Kính thưa đức vua tôn kính và thiên thần Antinous! Vấn đề thứ nhất là bản nhắc nhở của triều thần về chuẩn mực đạo đức và luật định của Đế Quốc La Mã. Khi một chàng trai xuất hiện râu trên mặt hoặc qua tuổi mười tám thì không thể nào sống dưới sự bảo trợ của người lớn tuổi hơn. Antinous đã mười chín tuổi nghĩa là đã quá đầy đủ chín chắn để có thể sống tự lập và lập gia đình như một người đàn ông trưởng thành. Nếu đức vua cứ tiếp tục giữ mối quan hệ với Antinous thì đó là trái luật và sẽ là đề tài cho nhiều người nhạo báng.

- Sao bọn chúng cứ nhắc mãi vấn đề này thế, chẳng lẽ một vị vua năm mươi bốn tuổi không còn gì đáng cho một chàng trai trẻ học hỏi? Ta cứ là người bảo trợ cho Antinous thì chúng có thể làm gì ta nào, chẳng lẽ ta không thể thay đổi lịch sử hay sao? - Hadrian nói xong liền ôm lấy ngực ho lên sù sụ.

- Vấn đề thứ hai là về việc thần Osiris, thần Khnemu và các vị thần khác đã làm cho lượng nước sông Nile xuống quá thấp suốt ba năm qua. Thực vật tàn lụi, gia súc chết dần, con người còm cõi, cướp bóc hoành hành, cát sa mạc xâm lấn nhà cửa. Vì thế khi biết đức vua thị sát vùng này thì từ tờ mờ sáng hôm nay đã có hơn một nghìn người tụ tập ngoài cung điện cầu xin đức vua ban cho lễ vật tế thần.

- Bọn chúng muốn xin cái gì thì ngươi hãy cho chúng.

- Thưa đức vua cao quý, bọn họ muốn xin thiên thần Antinous.

- Bọn chúng điên rồi sao? – Hadrian nhìn thấy gương mặt Antinous cũng không kém ngạc nhiên như mình.

- Cả Đế Quốc La Mã mênh mông đều biết vẻ đẹp trác tuyệt của ngài Antinous, hơn thế nữa danh xưng thiên thần của ngài đã chứng minh ắt hẳn ngài phải có bản lĩnh hơn người nên thần dân quanh sông Nile tụ tập để cầu xin đức vua ban ngài làm đồ tế lễ, đổi lại họ sẽ cống nạp nhiều hơn. Chỉ có Antinous mới có thể thương lượng được với các vị thần, những người khác đã thất bại cả rồi.

- Dùng mũi giáo và cung tên đuổi chúng đi. – Hadrian tức giận.

- Thưa đức vua, thần có một cách. – Antinous cất giọng nhỏ nhẹ. – Hãy cho người tạc tượng giống thần.

- Nếu thế thì tượng đó sẽ không thể nhảy múa và hát trước khi thả xuống sông. – Viên cận thần lên tiếng.

- Ta sẽ cho một kẻ hóa trang giống như Antinous là được…. Ồ, nếu thế thì thiên thần của ta sẽ phải đổi tên khác hay sao!

- Ai cũng có cha mẹ sinh ra, mạng người là quý. Đức vua không thể bắt người khác hy sinh vì thần. – Antinous trở nên đa cảm. – Vả lại, chúng ta không thể lừa dối các vị thần, nếu họ nổi giận thêm nữa thì hậu quả sẽ thật khủng khiếp!

- Thôi nhé, để ta lo liệu. Này Cypria, hãy ra thông báo cho bọn người kia biết rằng ta sẽ ra quyết định ngưng bảo trợ Antinous vào ngày mai và đích thân làm lễ tế thần sông Nile vào năm hôm nữa, buổi lễ đó cần phải làm cho thật rầm rộ để tất cả thần dân La Mã đều biết đến. – Hadrian luôn là người suy nghĩ thấu đáo và biết cách kết hợp các sự việc với nhau sao cho có lợi nhất.

Cypria bước ra thông báo và quay vào cùng lão phù thủy Yosof. “Thần đem đến một tin buồn và một tin vui, thưa đức vua tôn kính và thiên thần Antinous”.

- Nói tin buồn trước. Hãy xem Antinous như là ta vậy, đừng ngại.

- Thần không thể điều chế ra thuốc trường sinh bất tử và thuốc cải lão hoàn đồng.

Antinous thoáng ngạc nhiên nhưng chàng nhanh chóng hiểu ra vấn đề, dường như giữa hai người yêu nhau thường có suy nghĩ giống nhau khi lo lắng cho nhau.

- Còn tin vui?

- Thần hãnh diện khi dâng lên cho ngài lọ thuốc quý. Bất kỳ ai uống thuốc này sẽ chết ngay lập tức nhưng đồng thời phần tuổi thọ còn lại của kẻ đó sẽ được chuyển sang cho người mà kẻ đó đem lòng yêu thương.

Yosof vừa nói xong thì ngã vật ra sàn, máu trào ở khóe mắt, từ trong miệng một con rắn nhỏ như ngón tay bò ra. Mọi người kinh hoảng nhưng Antinous vẫn giữ được nét trầm tĩnh, chàng bước đến trước mặt Hadrian “xin đức vua ban lọ thuốc đó cho thần”.

- Không bao giờ. Lọ thuốc quái quỷ này chỉ là một trò lừa gạt, một thứ độc dược không hơn. Thiếu Antinous, làm sao ta có thể ngủ ngon giấc, ta biết lấy ai bầu bạn, ta biết lo lắng cho ai và biết ai lo lắng cho ta không tư lợi. – Hadrian nói xong bèn quăng lọ thuốc vào tường, lọ thuốc vỡ tan, một thứ dịch lỏng màu xanh thẫm chảy trên sàn nhà, hương thơm tỏa dìu dịu.

- Thần cảm thấy mệt, xin phép lui về cung.

Antinous dìu Hadrian nằm xuống giường rồi bước nhanh về phía cửa. Khi ngang qua chỗ lọ thuốc vỡ, đột nhiên cái khăn choàng cổ của chàng rơi xuống thấm lấy một phần chất dịch xanh thẫm. Nhà vua không nhìn thấy nhưng viên cận thần trông thấy tất cả.

Bên bờ sông Nile là tượng năm vị thần bằng gỗ phụ trách việc dâng nước, xung quanh là các pháp sư mặc trang phục sặc sỡ đang lầm rầm khấn vái. Bờ bên kia là nơi tụ tập rất đông dân chúng, có người đứng có người quỳ nhưng tất cả đều chấp tay khấn vái. Giữa lòng sông một đoàn thuyền nối đuôi nhau, thuyền đi đầu là thuyền của đức vua Hadrian, thuyền ngay sau đó là thuyền chứa vật phẩm tế thần.

- Ta là Hadrian, vua của Đế Quốc La Mã vĩ đại. Ta gởi đến cho các vị thần ở sông Nile lễ vật Antinous. Ta hy vọng các thần sẽ dâng lụt và phù sa màu mỡ….

Antinous nhô đầu lên khỏi mặt nước và nhanh chóng trèo vào khoang thuyền thứ hai, chàng đeo chiếc mặt nạ bằng da và ăn mặc như một gã chèo thuyền nên không ai phát hiện ra chàng là Antinous.

- Được chết cho ngài là một vinh hạnh của thần. – Người vũ công được chỉ định chết thay cho Antinous cất giọng run run.

- Người có gia đình chứ?

- Vợ con của thần đã được bảo đảm sống suốt đời sung sướng, đó là điều thần không mong gì hơn. Xin vô cùng tạ ơn đức vua Hadrian và ngài Antinous.

- Có ai đi chết mà tạ ơn kẻ ban lệnh chết cho mình. Hãy lột bỏ lớp mặt nạ và quần áo.

Antinous lấy trong túi áo ra một lọ nhỏ chứa chất dịch xanh thẫm rồi chàng nhanh chóng trút bỏ y phục. Tên vũ công nhìn chầm chầm vào thân thể Antinous đến độ ngơ ngẩn, những đường nét đầy đặn và cong tròn làm hắn quên mất mình là ai và cần phải làm gì.

- Trả bộ y phục lại cho ta, nhanh lên. – Antinous nhắc nhở. – Nhà ngươi hãy mặc bộ quần áo chèo thuyền này và ra ngoài nhảy xuống sông, chỉ cần cố gắng bơi đến những chiếc thuyền khác và vờ như vừa ngã xuống nước, thể nào cũng có người kéo ngươi lên.

Tù và rúc một tràng dài vang dội, kèm theo đó là tiếng trống Bendir hùng tráng, tiếng đàn Arghoul lảnh lót và tiếng người hô vang từng nhịp. Đã đến lúc vật tế lễ phải bước lên mui thuyền và múa hát cho các vị thần sông Nile chiêm ngưỡng. Antinous đường hoàng đi ra khỏi khoang thuyền và bước lên những bậc thang gỗ nhỏ như mặt trời nhô mình ra khỏi đám mây. Chàng bắt đầu lấy hơi và cất giọng, mọi người im bặt, cây ngừng lay, sông ngừng chảy, lạc đà ngừng cất bước, tất cả nín lặng để nghe giọng hát vi vút như sóng biển rạt rào như gió sa mạc, trầm nhẹ như tiếng hôn của các cặp tình nhân. Vua Hadrian nheo đôi mắt có những sợi lông mi đã bạc, lòng đầy nghi hoặc nhưng nhà vua tự trấn tĩnh “thiên thần của ta đang say rượu và ngủ vùi trên giường của ta kia mà”. Đột nhiên đầu của nhà vua đau như bị búa bổ, cả thân người loạng choạng. Tiếng hát vừa dứt thì một lão pháp sư mang chậu đồng bước ra mạn thuyền múc nước từ dòng sông Nile rồi lầm rầm đọc thần chú để hỏi ý kiến các vị thần. Lão lấy ra một cây kim thêu đặt ngang hai ngón tay và để nhẹ nhàng vào chậu nước. Kỳ lạ thay, cây kim thêu nổi trên mặt nước, nghĩa là thần Osiris bằng lòng. Lão nói đức vua hãy ra lệnh. Ngay lập tức tiếng tù và lại rúc lên, Antinous bình thản bước vào cái lồng sắt đã để sẵn, dân chúng bên bờ sông quỳ xuống biết ơn. Khi cửa lồng được khép lại thì Antinous lấy trong túi ra một lọ nhỏ và chàng đưa lên miệng.

- Tôi tình nguyện hiến dâng phần tuổi thọ của đời tôi cho đức vua Hadrian, người tôi hết lòng yêu thương. - Antinous khép đôi lông mi cong vút và nở nụ cười hạnh phúc cuối cùng trong đời.

Viên cận thần hộc tốc cỡi ngựa chạy đến bên bờ sông và ra sức gào thét “đó là Antinous, là Antinous thật sự đấy, hỡi đức vua Hadrian”. Nhưng tiếng kêu của lão lọt thỏm giữa tiếng khấn nguyện vang dậy và tiếng nhạc rộn ràng, lão cố gào thét và bật khóc. Cái lồng sắt được thả xuống dòng sông, trong thoáng chốc các bọt sủi tăm cũng biến mất, dòng sông lại mềm mại chảy như một dải lụa mượt mà.

Sau cái chết của Antinous, đức vua Hadrian gần như điên loạn. Ngài kêu gọi nhân dân La Mã để tang suốt bảy ngày. Sau đó, ngài xây một đài tưởng niệm bên bờ sông tế lễ. Ngài phong thánh cho Antinous, đặt tên một chòm sao là Antinous, cho người tạc nhiều tượng cũng như in hình gương mặt của Antinous lên đồng tiền La Mã, ngài muốn mọi người có được cơ hội ngắm nhìn thiên thần nơi trần thế giống như ngài. Hơn thế nữa, ngài cho đổi tên một thành phố là Antinous, nơi mà lần đầu ngài gặp gỡ thiên thần của ngài vào năm một trăm hai mươi lăm. Sau những việc làm đó, ngài biết chắc rằng thiên thần của lòng ngài sẽ bất tử với thời gian thì ngài bình thản qua đời vào năm một trăm ba mươi tám.



-- HẾT --

methjc
Quân Sĩ
Quân Sĩ

Tổng số bài gửi : 8
Join date : 27/01/2012
Age : 33
Đến từ : TP HCM

Về Đầu Trang Go down

Bất tử cùng sông Nile-Bùi Chí Thiện Empty Re: Bất tử cùng sông Nile-Bùi Chí Thiện

Bài gửi by nh0z1998 Wed Feb 22, 2012 2:05 am

chan'
nh0z1998
nh0z1998
Binh Mã Hầu
Binh Mã Hầu

Tổng số bài gửi : 214
Join date : 03/02/2012
Đến từ : Sky

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết