Nam Nhân Tử Cấm Thành
Chào bạn đã tới Nam Nhân Tử Cấm Thành. Mong các bạn vui vẻ trong cuộc sống đồng tính và luôn quan hệ tình dục an toàn, tránh hiểm họa Aids.
Hãy đăng ký thành viên ngay để thấy được những gì rất hot chỉ dành cho member. Tuy nhiên đây là diễn đàn dành cho người lớn, trong đó có những nội dung không lành mạnh, cho nên nghiêm cấm người dưới 18 tuổi hay bất cứ ai không thích hợp truy cập và đăng ký thành viên ( Do not enter this site if you are under 18).

Hãy add YM của admin để liên lạc : namcungdaide@yahoo.com

Tất cả các thành viên phải tuân theo luật pháp nơi cư ngụ khi chấp nhận tham gia vào diễn đàn.

Diễn đàn từ chối trách nhiệm với tất cả nội dung, hành động của các member khi sinh hoạt tại diễn đàn.

Sau khi bạn đăng ký, hãy kiên nhẫn đợi khoảng từ 1- 12 tiếng đồng hồ,admin sẽ duyệt xét, kích hoạt nick cho bạn tham gia. Nhớ là đăng ký với email thật của bạn để nhận mã kích hoạt cho tài khoản nhé.

Tuyệt đối cấm đăng ký nhiều nick, vì sẽ bị ban toàn bộ các nick ngay lập tức.
Nên nhớ sau khi nick được kích hoạt, thì các bạn phải bắt đầu đóng góp hoặc reply bài viết ít nhất là 1 và tối đa là 5 comment trong 1 lần truy cập.

Kẻ không đóng góp bài viết, ý kiến, hay muốn mau có cấp bậc mà spam quá nhiều đều sẽ bị ban nick không thương tiếc.

Nhớ ghé vào mục Thánh Chỉ để hiểu rõ thêm các quy định của Nam Nhân Cung .

Nam Nhân Tử Cấm Thành - Hiệp Vương Gia Tướng Quân Bố Cáo.

Join the forum, it's quick and easy

Nam Nhân Tử Cấm Thành
Chào bạn đã tới Nam Nhân Tử Cấm Thành. Mong các bạn vui vẻ trong cuộc sống đồng tính và luôn quan hệ tình dục an toàn, tránh hiểm họa Aids.
Hãy đăng ký thành viên ngay để thấy được những gì rất hot chỉ dành cho member. Tuy nhiên đây là diễn đàn dành cho người lớn, trong đó có những nội dung không lành mạnh, cho nên nghiêm cấm người dưới 18 tuổi hay bất cứ ai không thích hợp truy cập và đăng ký thành viên ( Do not enter this site if you are under 18).

Hãy add YM của admin để liên lạc : namcungdaide@yahoo.com

Tất cả các thành viên phải tuân theo luật pháp nơi cư ngụ khi chấp nhận tham gia vào diễn đàn.

Diễn đàn từ chối trách nhiệm với tất cả nội dung, hành động của các member khi sinh hoạt tại diễn đàn.

Sau khi bạn đăng ký, hãy kiên nhẫn đợi khoảng từ 1- 12 tiếng đồng hồ,admin sẽ duyệt xét, kích hoạt nick cho bạn tham gia. Nhớ là đăng ký với email thật của bạn để nhận mã kích hoạt cho tài khoản nhé.

Tuyệt đối cấm đăng ký nhiều nick, vì sẽ bị ban toàn bộ các nick ngay lập tức.
Nên nhớ sau khi nick được kích hoạt, thì các bạn phải bắt đầu đóng góp hoặc reply bài viết ít nhất là 1 và tối đa là 5 comment trong 1 lần truy cập.

Kẻ không đóng góp bài viết, ý kiến, hay muốn mau có cấp bậc mà spam quá nhiều đều sẽ bị ban nick không thương tiếc.

Nhớ ghé vào mục Thánh Chỉ để hiểu rõ thêm các quy định của Nam Nhân Cung .

Nam Nhân Tử Cấm Thành - Hiệp Vương Gia Tướng Quân Bố Cáo.
Nam Nhân Tử Cấm Thành
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

hắn là con chú tui task 8

Go down

hắn là con chú tui task 8 Empty hắn là con chú tui task 8

Bài gửi by tonnyteo_24 Tue Feb 07, 2012 8:09 am

Phần 29

Vào buổi chiều thư sáu của tuần kế tiếp ấy .

khi tôi đang nấu ăn cho bản thân mình ,thì tôi thấy có tiếng mở cửa .tôi nhìn ra thì thấy Hắn về .
trời ơi ...sao hắn lại về hôm nay mà không phải chiều thứ bảy như mọi bữa .

tôi nhìn Khang ,hôm nay hắn lại mặc bộ đồ mới mẻ đẹp mê hồn ...

à xinh trai mê ly chứ ,vì trông điệu bộ của hắn như một thiếu niên mới lớn vậy ?ửng hồng và nhanh nhẹ...

hắn mặc chiếc quần hơi thụng nhưng may sát đôi bờ mông ,chiếc thắt lưng to bản treo lửng lơ ,và một chiếc áo sơ mi cộc tay kiểu mới cực đẹp.

quần màu đen ,và chiếc áo cộc tay màu xám nhạt ,cổ áo to bản và viền một đường kẻ trông thật trang nhã ,cánh tay áo chỉ buông xuống khoảng mười phân,để lộ bắp tay trần hầu như nguyên vẹn.

gấu tay hơi ngắn nhưng đường viền của nó đều đặn như một ánh sáng mơ hồ viền quanh ,mấy cái nắp túi may giả tưởng đang như bận bịu với tấm thân mảnh dẻ của hắn ...

nói chung nhìn hắn ..tôi cứ nghĩ chả có ai ở tuổi ten nào lại xinh trai và đáng yêu hơn Khang của tôi ...

biết tôi đang nhìn hắn bằng vô vàn thiện cảm ,hắn chào :

-helo..Quang ...cho báo một xuất cơm tối nha ...

-oh ....sao hôm nay về mà không phôn cho Quang vậy hả ? mà sao về dở dang thế hả Khang ơi ?

tôi hỏi khang ,chàng thiếu niên lớn tuổi của tôi cười rất tươi bảo :

-hôm nay ...người ta tròn 18 rùi đó ...không lẽ tôi không về để mừng người ta bước vào đời người lớn ,cho biết gió bể phong trần là chi ...?

-ủa ...?

tôi thảng thốt :

-vậy hả ...Quang quên mất rồi nà ...hi ...cám ơn nhiều nhé Khang .thiệt tình...

-tuần trước ba đã nhắn cho Khang mà ,ba biểu cứ im lặng mà tổ chức cho Quang sinh nhật thật vui vẻ mừ...

-vậy hả ,ba thiệt tốt quá ,bận như thế mà còn nhớ ngày sanh của Quang ?

chúa ơi ,ông chú của tôi quả là người vô cùng nhân hậu ,tôi vô cùng biết ơn và cảm ơn ông trời đã cho tôi một người chú tình cảm nhân hậu như vậy.

Khang bảo :

-ba bận không về ,nhưng ba nói chúc mừng cho Quang nhiều nhé ....

hắn lại gần tôi và ôm từ phía sau lưng ,hắn nói phả hơi ấm đằng sau gáy tôi :

-ba dặn Khang từ nay phải quan tâm Quang mọi mặt ,nhất là về tình iu đó...biết chưa nà ...

rôi hắn bập nhẹ vào vai tôi ,tay hắn bẹo má tôi ,

cười rồi bảo tiếp :

-Quang ra bê đồ với Khang đi ...

Hắn tự lập từ nhỏ như tôi ,nên hắn chu đáo thật ,bánh kem hắn đã mua ,cả hoa và 18 ngọn nến nữa ,rồi bánh kẹo và quả ngọt...thấy nhiều thứ như vậy .

tôi bảo Khang :

-trời ...mua nhiều thứ vậy ,có hai đứa thôi mà ...

Khang nhìn tôi cười rồi bảo :

-năm anh em là chắc chắn rồi đó ,còn một tên Hương nữa có đến hay không thì chưa biết được ...

-sao những ai tới đây vậy Khang ...? và khang mời họ lúc nào vậy ?

-thì hôm chủ nhật đi mua đồ đó ,Khang đã bảo tụi thằng Tuấn và Vinh cùng anh Vũ rồi ?Khang bảo hai đứa nó mời Hương luôn hộ Khang mà ...?

-thật là kỳ quá ...

tôi lẩm bẩm với Khang :

-sao không cho tui hay ,thực tình tui quên mất đó ?

-cho Quang biết ,nhưng lại sợ Quang không đồng ư tổ chức ,ba nói vậy mà ,Quang vẫn còn mặc cảm với chính mình đó thui ...ba bảo vậy ?thôi chúng mình bày cỗ sinh nhật nhanh đi không họ đến lại không kịp ...

tôi bàng hoàng và cảm động quá ,nước mắt vòng quanh ,từ hồi nào tới giờ tôi có biết sinh nhật của mình là gì đâu ...?

vậy mà hôm nay ,nhìn Hắn tươi cười hăm hở ,tôi lại e ngại vì mình mà hắn phải thêm tất bật .

đúng là ,nếu tôi biết trước ,thì chắc là tôi không cho hắn tổ chức làm gì ,gia đình tôi còn nghèo mà ,bày biện một lần sinh nhật tốn kém bằng cả tháng trời má tôi buôn bán ấy chứ ...

bày cỗ sinh nhật ,một bên là bánh ngọt ,một mâm là đồ nhậu ,hắn cũng giỏi dang ra phết nhỉ ?

hắn mua vịt bắc kinh quay ở một hiệu ăn của Tàu , một đĩa chim quay ,và nem chả các loại .

tôi có đứa em thật tuyệt vời quá ?

tôi đang bâng khuâng thì Khang cầm một bộ đồ bảo tôi :

-Khang vào tắm qua rồi thay bộ này vào nhé ,chắc hôm nay sẽ như một thiếu niên thái lan tuyệt sắc ...nhanh lên rồi Khang lại làm đẹp cho ...

tôi tắm xong và mặc bộ đồ như của Khang ,đẹp quá ..và ngượng quá ...tôi cũng chả ngờ mình lại xinh đến như vậy ?

quần đen và áo cộc tay màu tím nhạt ,may sát bộ ngực nhỏ nhắn của tôi ,cánh tay tôi như khỏe khoắn hẳn lên ,bởi nó được phủ một chút vải mềm và đường viền khích lệ .

cách thức may túi giả thì hơi khác ,nhưng kiểu dáng của hai đứa thì giống nhau ,

tôi cũng thắt chiếc thắt lưng to bản như Khang .gọi là thắt lưng thôi chứ chúng tôi có bụng đâu mà giữ...

hi ...nhưng cái thắt lưng ấy ,tôi hiểu ,nó là tâm điểm làm cho ánh mắt con người ta phải khâm phục và trầm trồ ,bởi gấu áo chỉ may dài có tới rốn mà thôi ...

nên phong cách của người mặc nó như muốn thoát tục ,muốn vươn tấm thân lên trên chiếc thắt lưng đang quấn hờ hững quanh người .

hắn vuốt keo lên tóc tôi ,gảy nhẹ cho mái tóc hơi rối lên ,như một kẻ đang đi giữa trời mặc cho những ngọn gió lành bốn bề âu yếm...

hắn thoa nhẹ lên khuôn mặt tôi một chút kem dưỡng da mặt của Đức ,rồi cuối cùng là xịt nước thơm vào nhưng nơi kín đáo đầy bí ẩn ...

trời ơi ...tôi có phải là người Hàn Quốc đâu ,là madein Viẹt nam ,mà sao sành điệu quá trời ...

-chúc Quang vào đời may mắn và thuận lợi ...

hắn rút một bông hồng đưa cho tôi ,và mắt hắn nhìn tôi ưu ái .

tôi cầm bông hoa và ngại ngùng ấp khuôn mặt mình vào bộ ngực có trái tim yêu thương của Khang tôi nói nhỏ :

-Khang ơi ...Quang thật hạnh phúc ,cám ơn Khang đã cho Quang nhiều niềm vui đầu đời nhé...

Hắn nhẹ nhàng như sợ làm hư tác phẩm của mình ,hắn nâng khuôn mặt tôi lên và nhẹ nhàng đặt nụ hôn lên đôi mắt tôi .

hắn bảo nhỏ :

-đẹp trai quá ...Quang có đôi mắt thật mê hồn ,chả ai có thể quên được ,cho dù là gặp lần đầu ,và đôi môi này nữa .như một bông hồng không phai ...Quang ơi ...hôm nay chàng ottơvơ của kinh thành paris thửa nào cũng phải ghen với vẻ xinh trai của Quang đó...

rồi hắn hôn đôi môi tôi và thì thầm :

-mãi mãi không quên nghe Quang ...

......................

8h tối anh Vũ đã sang ,trên tay anh ôm một mớ đồ tặng sinh nhật ,của anh và của ba má anh tặng cho tôi ,rồi tiếp sau thì thằng Vinh và Tuấn cũng tới .

chúng cứ ngơ ngác nhìn tôi và Khang ,tôi biết chắc chúng hâm mộ sự ăn mặc kiểu cách và sành điệu của Khang quá .

Tuấn bảo :

-anh Khang ơi ,hôm nay Hương không tới đâu anh ạ .cô ả chỉ gửi quà tặng Quang thôi ...

-ừa ...anh biết chả khi nào tụi con gái lại dám đi chơi như vậy ? bởi Hưong biết toàn tui con trai mà ,vả lại con nhà nào cũng vậy ...?con gái lớn là họ phải dăn dạy và ư tứ em à ...

Khang nói rồi nhìn Tuấn ,nó nhìn Khang không chớp mắt .

còn Vinh và anh Vũ thì cứ nhìn tôi với Khang để so sánh .

anh Vũ bảo tôi:

-không ngờ ...hôm nay trông em như một thiếu niên tuổi trăng tròn đó ,bộ áo quần này người ta thiết kế cho Khang và em thì phải ...?

-hi..anh đừng làm em ái ngại anh Vũ...

tôi nhỏ nhẹ với anh .

Vinh đến bên tôi và bảo :

-cả anh Khang và Quang hôm nay làm mình chết me chết mệt đấy ,thật tình
cả hai người đâu có thua kém diễn viên điện ảnh sáng giá ...mình thấy Quang tuyệt quá ...

Khang mời mọi người ngồi quanh bàn sinh nhật ,Hắn châm nến cho tôi ,rồi cùng mọi người hát mừng sinh nhật cho tôi .

tôi thổi nến và thầm cầu khấn cho cuộc đời Khang luôn hạnh phúc ,và luôn nhớ tới tôi .

tôi cầu khấn cho anh Vũ và Vinh cùng Tuấn luôn ưu ái và ở bên tôi với tấm chân tình bè bạn son sắt.

khi ăn mỗi người một miếng bánh xong ,Khang mời mọi người sang bàn nhậu .

Tuấn liền bảo :

-anh Khang ơi ...anh cho Quang tới nhà em một chút nhé ,chúng em quay lại ngay ,vì em có một món quà bí mật mua cho Quang ,nhưng bây giờ mới về lấy ..các anh ăn chầm chậm thôi héng ..chờ em ãm luôn chai rượu uytky sang rùi mình lai rai ha...

rồi quay sang tôi Tuấn bảo :

-Quang đi với mình đi ...nhanh lên ...không các ảnh lại ăn hết đồ nhậu đó ...hi....

nó nhấy mắt nhìn và cười với mọi người .Khang bảo tôi :

-Quang đi với Tuấn đi ...bọn tôi chờ đó ...Phần 30

Tuấn đi xe máy đưa tôi về nhà nó .

trăng mồng mười ,giữa mùa xuân ,ánh sáng đã mơn mởn trên đỉnh đầu thành phố .

nhà Tuấn ở nơi trung tâm nên rất đông người qua lại ,Tuấn đưa tôi về nhà .

chà ..hơn 9 h khuya rồi mà cửa hàng nhà Tuấn còn đông khách quá nhỉ ....cả một dãy tủ kính dài trưng bày đầy vàng bạc lấp lánh ...giàu sang .

Tuấn bước sau lưng tôi và thì thầm hướng dẫn đường vào trong nhà.

má Tuấn là người mẹ thật xinh đẹp ,cộng với cách trang điểm khéo nữa ,cho nên má Tuấn trông trẻ hơn má của anh Vũ nhiều lắm .
khi qua bàn ngồi của má ,Tuấn giới thiệu tôi với má của mình

tôi chào niềm nở :

-con chào bác ạ...

tôi khoanh tay trông thật ra dáng con nhà nòi muôn kiếp .má Tuấn cười rồi bảo :

-ừa ...Con là bạn học với Tuấn hả ? bác rất mừng các con chơi với nhau ,giúp em học cho tốt nghe Quang ...

-dạ ....

tôi ngoan ngoãn vâng lời .

Tuấn nhìn má hắn rồi bảo :

-hôm nay sinh nhật Quang ,con đã mua quà tặng ,tới chơi lại quên không mang sang nhà cho Quang ,bây giờ chúng con xin phép lên lầu một lát ,để lấy quà má héng ...

-ừa ...hai đứa lên đi .Má Tuấn nhìn tôi vẻ tin tưởng.

bà bảo với Tuấn :

-con xem cách ăn mặc của Quang đó ,vừa dễ thương ,lại lịch sự và đẹp ,chứ như con ...mấy cái bộ đồ đua đòi hip hop ấy ,má coi không được Tuấn à ...

-haaa...

Tuấn cười lớn ,rồi bảo má hắn :

-mỗi người mỗi phong cách má à ,con thích phong cách...quậy -còn Quang lại thích phong cách ngoan ....bây giờ đổi chỗ ...khó quá má ơi ...

-ừa ...nhưng gần mực thì đen....con phải thấy và biết cái gì đẹp thì phải học nhau chứ ...

má hắn bảo như vậy .

Tuấn dạ thật nhanh và kéo tôi leo cầu thanh để leo lên lầu trên ,rồi vào phòng của hắn .

thật là tuyệt vời quá ,chúa ơi ....làm thân con người thì ai nào muốn khổ ?vào phòng của Tuấn trông trả khác gì một căn hộ của một gia đình vậy ,nó rộng lớn , và đầy đủ tiện nghi ,có mấy cái tủ đựng đồ chơi theo kỷ niệm của đời Tuấn ,nhiều và đủ loại ...nhìn thật đẹp .

vào phòng... thấy tôi ngơ ngẩn .

Tuấn bảo :

-hôm nay sinh nhật Quang ,Tuấn tặng Quang cây đàn ghi ta làm kỷ niệm nhé ..? chúc Quang mãi mãi đẹp trai và cả đời hạnh phúc.

Tuấn nói rồi mở tủ đứng lấy ,cây đàn ghi ta mới tinh còn thơm mùi nhựa thông hay mùi thơm của vecni màu cánh dán.

tôi cảm đọng nhìn Tuấn bảo :

-oh ...cám ơn Tuấn nhiều nhé ,nhưng sao bạn lại tặng mình đồ quí giá như vậy ?

tôi thoáng chút đỏ mặt ,nhìn cái thân hình dong dỏng giống như Khang đang nhìn tôi mơ hồ ,tôi bảo :

-mình thật hạnh phúc ...nhưng thật ái ngại ...vì sự quan tâm của bạn ...sau này biết trả cái gì đây ?

như khơi trúng tim đen ,khuôn mặt Tuấn hơi đỏ theo tôi ,nó vừa nói vừa nhìn tôi bằng ánh mắt rực sáng đến lạ.

Tuấn bảo :

-xin đừng ngại Quang à ...mình chỉ cần và cầu xin Quang...cho mình hôn Quang một chút nhé...được không ?

Tôi không phải biết làm sao .trước cái tình thế khó xử như vậy .

thấy tôi lặng im nhìn Tuấn ,

Tuấn nhẹ nhàng bước tới khóa ổ khóa cửa vào phòng ,rồi bước nhẹ nhàng đến bên tôi ,Tuấn ôm chầm tôi vào ngực rồi bảo :

-Quang đẹp đến lạ lùng ,mình mê đôi mắt và chiếc mũi xinh xắn của cậu quá ...giá như cậu là con gái ...thì có thể mình đã sẵn sàng cả đời với cậu đấy Quang ơi ...

tôi không trả lời .lặng nghe và theo dơi cái sự đam mê của Tuấn .

Tuấn cúi xuống nhẹ nhàng hôn vào đôi môi của tôi .

người ta nói không sai ,im lặng là đồng ư phải không nhỉ ? ai có thể làm khác được tôi ,trong hoàn cảnh như vậy ?

tôi hiểu trong cuộc sống ,sự va chạm của vật chất và tình cảm là điều vĩnh cửu .

điều đó không ai có thể làm tách rời chúng ra được.

ai cũng vậy thôi ,người ta quí mình hay người ta cho mình ,dù là món quà nhỏ nhất bằng vật chất ,hay món quà dịu dàng nhất là nụ cười ....nếu như ta cố tình thờ ơ và lãnh đạm ...thì chính ta tự giết bản thân mình trong bể sầu cô đơn lẻ loi .

tôi lặng im trao cho Tuấn tình cảm ,bằng tấm nhan sắc xinh tươi của mình ?

tôi có hư hỏng lắm không ?khi mà xung quanh tôi có bấy nhiêu người thèm khát ?

tôi đã đọc truyện và xem phim .những số phận của đời Gay thì ai cũng muốn là Gay kín.

chả ai muốn cho ánh mắt thiện hạ rễu cợt tấm thân khổ đau của mình cả .

có những chàng Gay ,miệng cứ nói nhem nhẻm ...là thủy chung ...và thề yêu một người ..

nhưng khi nhìn thấy những chàng trai trẻ đẹp mặc quần đùi đi qua ngơ ...lại cứ nôn nao ...nôn nao ...? có phải là họ khát khao hay đang căm ghét nhỉ ...?

hi...bao nhiêu ân ái cho đủ ...tình trai hỡi....?

......................


Tôi hôn Tuấn ,nhưng trong lòng vẫn tỉnh táo ,tôi biết mọi người đang chờ chúng tôi mà .

Tuấn hôn tôi nồng nàn tha thiết lắm ,hắn cắn nhẹ vào cổ tôi ,rồi bàn tay mấy lượt cứ muốn cởi tung bộ quần áo tôi đang mặc để khám phá cơ thể tôi ...nhưng bàn tay tôi đã kịp thời ngăn chặn Tuấn .

Không tiến xa thêm được nữa...Tuấn quay ra chiếc thuật ,kéo bàn tay tôi,đặt vào nơi ngã ba của hắn.thằng nhỏ cứng ngắc và đang muốn tìm điểm bắn ...tôi nhẹ nhàng rút tay lại rồi bảo :

-cho mình xin lỗi Tuấn nhé ...sang nhà mình thôi, không mọi người chờ lâu đó .

Tuấn chợt tỉnh rồi bảo với tôi :

-cám ơn Quang đã ủng hộ mình nhé ...hi ...hôn một chàng trai 18 quả thật tuyệt vời lắm Quang à .hơi thở và nước miếng của chúng mình cứ như hương hoa của mùa xuân ,và thơm ngọt như mật ong của mùa hạ vậy .

rồi Tuấn cầm một gói đồ nữa bảo tôi :

-đây là bộ đồ Vinh nó mua tặng Quang đó ,bạn cầm đi .mình xách cây đàn cho.

chúng tôi xuống lầu .lúc này có mấy bà khách đã ngồi với Má của Tuấn .

tôi chào ngoan ngoãn :

-chúng con đi chơi đây má à ...

-trời ơi ...chị sáu có hai thằng con đẹp trai quá ....

mấy bà khách hàng trầm trồ khen ngợi :

-đúng là nước chảy chỗ trũng ..đã giàu con cái lại xinh đẹp và ngoan ngoãn...số chị sướng quá chị Sáu à ...

-thưa má và mấy bác ,chúng con đi ạ .

Tuấn chào má và mấy bà khách hàng .

-ừa...má Tuấn cười .một nụ cười của một bà mẹ đang tự hào với những lời khen của bạn bè ,hàng xóm .bà nhắn với theo :

-Về sớm nghe con ?

đúng thật họ khên quả không sai . Tuấn có dang người rất đẹp ,dáng đi của nó phong trần đến lạ lùng ,ánh mắt của nó giống như thú hoang trên thảo nguyên ,đôi mắt to vừa phải ,nhưng trong con mắt thì sáng long lanh gợi cảm...nó hơi lạnh lùng bở con mắt tuấn có chút ánh lên một màu trắng bàng bạc .

chính cái vẻ thờ ơ này của nó ,chắc sau này có nhiều cô mê mệt Tuấn là cái chắc .

khi ngồi sau xe tôi hỏi nhỏ :

-Nè ...Tuấn ...chứ khi bức xúc quá thì Tuấn phải làm sao ...?

-thì đành bắn súng vu vơ trong mơ thôi Quang à .nghe mình dặn ....trước khi đi ngủ chớ có xem phim tình cảm héng....nếu mà cố xem thì hôm sau ,tội lỗi sẽ đóng băng đóng tảng trên chiếc sịp nơi ngã ba đó ...

-hi ...chỉ đơn giản nhờ vào mộng ảo thôi hả ..?

tôi điều tra Tuấn cho vui ,Tuấn tồ tồ bảo :

-ừa ...có thỉnh thoảng ,mình với Vinh cũng biết giải quyết cho nhau ,nhưng mình chỉ thich Quang thôi ...he...hôm nào mát trời ...cho tui một đứa nghe Quang ...

-trời...lộn xộn gì đâu không hà...hay nhỉ ...?mình là con trai mà Tuấn ...
lần đầu mình hôn bạn đó ...mình thấy nó làm sao ấy ...?

hi...tôi cứ cố tình ra vẻ với tấm thân trinh tiết đàn ông của mình ..?

Tuấn thì thầm :

-Quang không biết đấy thôi .con tim khó nói lắm ...nhưng ở lứa tuổi chúng ta ,người xưa đều phải lấy vợ rồi đó ,bây giờ thì khác ,chúng ta chưa lấy vợ ..thì lấy chồng ,lấy trai thui à ...

-hi...tôi nói :

-nói như Tuấn thì biến thành gay tất cả mất thôi

-không thành Gay Tình ,nhưng ai cũng biết là giải quyết gay cấn mừ..phải không Quang...nè....hôm nào tui phá trinh cho Quang nhe...haaa...

Tôi dí nhẹ tay vào đôi hông của Tuấn ,hắn cười như nắc nẻ ...lo đang đi đường ,tôi lại thôi rồi bảo Tuấn :

-hi...phá bằng cách nào ...? và trinh tiết của tôi biết ở đâu mà phá ....? có đau lắm không ?

Tôi giả bộ ngây thơ đến là hay ,Tuấn càng khâm phục tôi .nó nghĩ tôi như là một cục đất lành hiền .chứ nó đâu có biết bây giờ tôi đã biết thả những làn gió đêm thu lừa dối con tim .

nó bảo tôi :

-hôm nào Tuấn chỉ cho ...hay lắm đó ...ngốc ạ ...

tôi chỉ suy nghĩ một điều đơn giản là ...các mối quen biết của mình trong cuộc sống.nếu khi họ đến với mình và bày tỏ niềm khao khát ...mình không vồ vập thì cũng không thể làm ngơ .

nếu làm ngơ thì mình trở thành kẻ tàn nhẫn và ác độc nhất trần gian ..vì trong trái tim đàn ông -nhất là đàn ông Gay ...luôn chân thành và say đắm lắm .

về đến nhà .Khang đã ra mở cửa và đón chúng tôi ...hắn nhìn tôi và tin tưởng khi thấy tác phẩm của hắn nguyên vẹn như buổi chiều .

hắn bảo :

-hai người đi hơi lâu đó nhé...

-ừa ,tụi mình xin lỗi ...vì lần đầu tới chơi ,gặp má Tuấn ,phải thưa chuyện phải trái chứ ...

anh Vũ và Vinh nhìn tôi và Tuấn ,cuối cùng Vinh bảo :

-đến nhà Tuấn ,là phải như vậy đó Quang à ,má Tuấn vui vẻ và hay hỏi chuyện lắm ...thôi bây giờ chúng ta nhậu nhé.

-ừa ..

Tuấn bảo mình mang chai uytky đây rùi ...anh Khang mở nha....
xong chút nữa ,anh em mình tham gia chương trình ca nhạc mừng sinh nhật Quang.

-oh..hay quá .

Khang reo lên,mỗi người đều phải hát ,và hát thật hay nhé .theo tôi ta lấy chủ đề là ok chưa.

-ok...ok ..tất cả cùng nhao nhao hưởng ứng ,rồi nâng chén rượu chạm vào nhau .

tôi thật hạnh phúc trong ngày sinh nhật của mình ,4 chàng trai quanh tôi là bồn vị thần duyên nợ của tôi .

ai cũng đẹp trai , ai cũng có nét quyễn rũ riêng và ai cũng có hương vị riêng trong làn môi và cơ thể của mình ...

tôi có phải là kẻ tham lam nhất trần gian không nhỉ ?
---------------PHẦN 31

Sau ly rượu đầu tiên ,cả bọn ăn uống thật vui vẻ .được một lát thì Tuấn cầm cây đàn lên và hát tặng tôi một bài hát tiếng Anh ,

hồn nhiên và vui vẻ ,ánh mắt của nó luôn lướt qua đôi má của tôi ,chả có ai có thể biết được ,tình cảm của hắn với tôi .nó nở ra trong một hoàn cảnh vội vàng và đẹp quá .

hát xong Tuấn bảo :

-thôi tới lượt Quang hát bài gì đi ...

tôi một thoáng bối dối ,khuôn mặt đỏ ửng ,tôi xin hát một bài hát Diẽm xưa của Trịnh công Sơn .thú thật Đàn ghi ta tôi cũng thích từ hồi học cấp hai .

ở gần nhà có anh Hải ,chơi rất hay ,tôi đã sang và nhờ anh chỉ dạy ,anh quí tôi lắm ,anh đã dạy cho tôi cách hát và đệm gam cung đàn cho những bài hát lãng mạn ...

giọng tôi hơi khàn cho nên bài hát hôm nay tôi hát cũng thật là đạt như tôi mong muốn .

... mưa vẫn mưa rơi trên tầng tháp cổ ...

ôi ngoài trời ,ánh trăng mồng mười vẫn đang xanh ,sao câu hát bỗng nhiên như đồng cảm với khung trời nhung nhớ quá ...

nếu ai đang xa nhau chắc sẽ ngậm ngùi ,nếu ai đang yêu nhau sẽ vô cùng say đắm...

câu hát cứ trôi ra theo tiếng nhạc tôi rải ở các gam thứ điêu nghệ ...Tôi hát xong ...

anh Vũ bảo :

-Khá lắm ,giọng em giống chị Khánh Ly quá ,chả ai biết là giọng con trai đang lớn nữa ...

Tôi đưa đàn cho Khang mời hắn :

-Khang hát một bài cho mọi người nghe nhé ,

Hắn cầm cây đàn ,nhẹ nhàng đặt hờ hững trên đùi ,đôi bàn tay nhanh nhẹn lên lại dây cho căng theo với giọng ca của hắn ...

rồi Khang hát ....hắn hát bài... Mùa thu lá bay ...

.... Mùa thu lá bay em đã đi rồi ....

Giọng hắn nghe buồn quá ...nghe câu này ...con tim tôi thấy xốn sang ...hắn đang nhớ ai ...mà sao giọng sầu nức nở ...hắn đang nhớ ai để cho âu hát như muốn tan muốn vỡ ....còn tôi ....tôi đang nhìn hắn ....trong dạ đầy thương cảm ...mắt tôi cũng ánh đỏ màu tình yêu đắm say và con tim khắc khoải ...

kẻ đang ôm đàn hát kia ...có phải đang nức nở trong cơi lòng tan nát với một mối tình đã mất không?...

....dẫu cho mưa rơi đá mòn tháng năm ...

...lạy trời được yêu mãi nhau người ơi ...

...đừng cho thế gian chia lìa lứa đôi ...

Mắt tôi mhòa lệ ...cái cảm giác thiêng liêng cũ của tôi và hắn lại tràn về ập vào lòng tôi .

tôi nhớ cái hôm nghe tin hắn chết ....có ai lại không trách và kêu ông trời đầu tiên kia chứ ...

cả Vinh ..và Vũ ...và cả Tuấn nữa ...mọi người đang nhìn Khang của tôi hát ...đôi mắt ai cũng thoáng rối rèm mi .

cho dù không thể chảy thành giọt lệ ,nhưng đớn đau cũng đủ dập tắt những sắc tươi của mọi khuôn mặt đang Xuân ...

Bàn tay hắn mềm như những con cá mỏng , mười ngón tay nhưng những sợi chỉ hồng thon nhỏ đang múa may , luyến láy ...hắn chơi gam rê thứ ,mới điệu nghệ làm sao ? từng tiếng đàn nhỏ giọt réo rắt hòa tan ...,như muốn kéo ánh trăng bên ngoài khung cửa sổ vào với hắn...

....thế gian ơi ....sao nhiều cay đắng ...?

...tình vẫn đắm say mà người đã xa ta rồi ...

..ngồi ôm vết ...thương lòng đớn đau....

cái cổ dài trắng phấn của Khang ,nghiêng theo câu hát ,hắn nhìn tôi đang đẫm lệ ,rồi đôi mắt hắn cũng trào theo giống như một đám mây đen , gặp ngọn gió mạnh rung mưa ...tả tơi xơ xác ...hắn đã khóc theo tôi ...những giọt lệ đàn ông yêu thương lăn dài bên hai gò má ...trông chẳng khác gì cơn mưa thu sầu cảm ...

chắc hắn đang thương nhớ Huyền của mình ....mới ngoài hai mươi đã vội làm người thiên cổ ...mới vừa yêu nhau đã làm cho hắn thành kẻ bơ vơ nơi trần thế ....bỏ dở dang câu -Thế giới Hai Người ...

rồi hắn lại luyến lại láy trở về với câu :

... lạy trời được yêu mãi nhau người ơi ...

...đừng cho thế gian chia lìa lứa đôi ...

Tôi òa lên khóc nức nở ...trời ơi hắn làm tôi tê tái quá ,từ trong thẳm sâu tôi như thấy được con tim khổ đau khi mỗi lần trông thấy hắn buồn khổ ....trời cao ơi ,con chỉ mong nhận tất cả về phần mình những khổ đau để cho hắn được vinh quang và hạnh phúc ...Vậy mà cái vui cái buồn của mỗi con tim ,tại sao không thể nào chia cho ai ,hay nhờ ai san sẻ hộ được nhỉ ?tôi đau quá khi thấy thiên thần của tôi đang nhả từng câu hát đau đớn khôn nguôi ...hư...hu

Rồi hắn cũng òa lên như tôi ,hắn nói vời mọi người bằng đôi vai gầy rung rung nức nở :

-cho mình... xin lỗi mọi người nhé ...mình nhớ tới Huyền quá ...hự ...hự ..hu...hu

Khang khóc khuôn mặt trắng xanh trông thật tội nghiệp ,anh Vũ lấy giấy lau mặt tôi và bảo :

-Em chớ có như vậy ...anh cũng buồn muốn khóc thật đó .nghe Khang hát anh luôn nghĩ về em đó Quang à ...

Còn Vinh và Tuấn đến với Khang ,Vinh nhẹ nhàng bóp bờ vai Khang .còn Tuấn thì đưa cho Khang tờ giấy thấm để lau mặt ,Tuấn bảo :

-Anh Khang đàn và hát hay quá ,đây là bài hát đầu tiên trong đời em được nghe cả về ca từ và tình cảm của người hát thể hiện ...anh Khang à ...chớ có buồn đau làm gì ...mọi việc đã bay theo mùa thu rồi ...tiếc làm chi ?

Ánh trăng đã qua đỉnh mái nhà và đi chếch về hướng tây ...chúng tôi đành phải chia tay .

tuy có buồn một chút ,nhưng tâm tư của mọi người đều hiểu được cái giá trị của tình cảm .hay cái khốn khổ của tình yêu ...

..................................

Tôi dọn dẹp qua loa rồi bảo Khang đi rửa ráy một chút cho tỉnh táo rồi đi ngủ .

khi chúng tôi nằm bên nhau ,hắn lại như con rắn khôn khéo ...trừờn và nằm lên khuôn bụng của tôi ,Khang bảo :

-xin lỗi nhé Quang...hôm nay làm cho Quang buồn ...

-ừa không có gì ,nhưng Khang chơi đàn và hát hay quá ....làm tôi khóc ghê quá ...có biết không ?

-Không bít....không bít....sao lại khóc theo được .

Hắn nói giọng nhịu rồi đôi môi lại hôn đôi mắt tôi như xin lỗi .rồi hắn nói thêm :

-Tại Quang hát bài Diẽm xưa ...nên Khang mới quay về hát bài Mùa thu lá bay để tưởng nhớ không quên một chân tình bạc mệnh ...

-Thôi đừng buồn nữa Khang ,nhưng dù sao tất cả bọn hôm nay đều khao khát đuợc như Khang về mọi mặt đấy ...

tôi bảo và nhìn hắn ,mái tóc lãng tử đang rủ che lên vầng trán ưu tư .cái cổ cao và mềm như sợi bún kia ,nó làm cho câu hát nghiêng ngả như ánh trăng nơi mặt nước trong đêm vậy .tôi nói thêm :

-khang chơi gam rê thứ và các ngón tay rải nhạc tuyệt lắm đó ,mình cũng thích ...nhưng tiếng đàn của mình cứng và không có hồn như Khang ?

-ừa...cái gì mà hợp với khả năng thì biến hóa mới hay được ,nhưng từ nay ,nếu muốn ,hàng ngày Quang có thể luyện thêm mà ...

này... cho khang hỏi ...thằng Tuấn nó thích Quang lắm đấy .có biết không ?

-không ...?

tôi nhanh nhẹn đáp lời :

-người ta ai không mong một thuyền một bến ,hay thế giới hai người ...chả ai muốn ...như hoa bụi thắm sắc nhiều cành cả ..?

-chà....ví von ghia thiệt ...cái gì mà một bến....định lạc vào bến mơ của tình trai hả ?

-ừa ...bít rùi ...còn giả vờ ...thiệt tình vô cùng ác độc ...tôi trách thêm hắn

-trời ui...

Khang la nhỏ :

-vậy thì một bến với Tuân đi .tôi đâu cấm cản ,chỉ lo rằng ...dù là Tuấn ,hay Vũ .hay Vinh ...đều không thể nào mà bảo về được bản thân mình ...chứ nói chi tới người phụ lái con thuyền chung bến tình trai ....tỉnh đi quang à.chớ có nặng lòng quá biết không ?

hắn nói rồi lại hôn môi tôi .tôi ôm đầu hắn hà hít cái mùi thơm tho trên mái tóc của hắn ,thỉnh thoảng tôi lại vỗ nhẹ vào má Khang ,hắn lại hiểu ư và đưa khuôn lưỡi đa tình cho tôi mút ,cùng với những dòng mật ong thơm ngọt đẩy đưa trôi vào miệng tôi vào trái tim của tôi ...

đêm đó trời đã quá khuya ,tôi và hắn lại ôm nhau ngủ .

đêm ấy dĩ nhiên là trời quang mây tạnh ...hi
------------------PHẦN 31

Sau ly rượu đầu tiên ,cả bọn ăn uống thật vui vẻ .được một lát thì Tuấn cầm cây đàn lên và hát tặng tôi một bài hát tiếng Anh ,

hồn nhiên và vui vẻ ,ánh mắt của nó luôn lướt qua đôi má của tôi ,chả có ai có thể biết được ,tình cảm của hắn với tôi .nó nở ra trong một hoàn cảnh vội vàng và đẹp quá .

hát xong Tuấn bảo :

-thôi tới lượt Quang hát bài gì đi ...

tôi một thoáng bối dối ,khuôn mặt đỏ ửng ,tôi xin hát một bài hát Diẽm xưa của Trịnh công Sơn .thú thật Đàn ghi ta tôi cũng thích từ hồi học cấp hai .

ở gần nhà có anh Hải ,chơi rất hay ,tôi đã sang và nhờ anh chỉ dạy ,anh quí tôi lắm ,anh đã dạy cho tôi cách hát và đệm gam cung đàn cho những bài hát lãng mạn ...

giọng tôi hơi khàn cho nên bài hát hôm nay tôi hát cũng thật là đạt như tôi mong muốn .

... mưa vẫn mưa rơi trên tầng tháp cổ ...

ôi ngoài trời ,ánh trăng mồng mười vẫn đang xanh ,sao câu hát bỗng nhiên như đồng cảm với khung trời nhung nhớ quá ...

nếu ai đang xa nhau chắc sẽ ngậm ngùi ,nếu ai đang yêu nhau sẽ vô cùng say đắm...

câu hát cứ trôi ra theo tiếng nhạc tôi rải ở các gam thứ điêu nghệ ...Tôi hát xong ...

anh Vũ bảo :

-Khá lắm ,giọng em giống chị Khánh Ly quá ,chả ai biết là giọng con trai đang lớn nữa ...

Tôi đưa đàn cho Khang mời hắn :

-Khang hát một bài cho mọi người nghe nhé ,

Hắn cầm cây đàn ,nhẹ nhàng đặt hờ hững trên đùi ,đôi bàn tay nhanh nhẹn lên lại dây cho căng theo với giọng ca của hắn ...

rồi Khang hát ....hắn hát bài... Mùa thu lá bay ...

.... Mùa thu lá bay em đã đi rồi ....

Giọng hắn nghe buồn quá ...nghe câu này ...con tim tôi thấy xốn sang ...hắn đang nhớ ai ...mà sao giọng sầu nức nở ...hắn đang nhớ ai để cho âu hát như muốn tan muốn vỡ ....còn tôi ....tôi đang nhìn hắn ....trong dạ đầy thương cảm ...mắt tôi cũng ánh đỏ màu tình yêu đắm say và con tim khắc khoải ...

kẻ đang ôm đàn hát kia ...có phải đang nức nở trong cơi lòng tan nát với một mối tình đã mất không?...

....dẫu cho mưa rơi đá mòn tháng năm ...

...lạy trời được yêu mãi nhau người ơi ...

...đừng cho thế gian chia lìa lứa đôi ...

Mắt tôi mhòa lệ ...cái cảm giác thiêng liêng cũ của tôi và hắn lại tràn về ập vào lòng tôi .

tôi nhớ cái hôm nghe tin hắn chết ....có ai lại không trách và kêu ông trời đầu tiên kia chứ ...

cả Vinh ..và Vũ ...và cả Tuấn nữa ...mọi người đang nhìn Khang của tôi hát ...đôi mắt ai cũng thoáng rối rèm mi .

cho dù không thể chảy thành giọt lệ ,nhưng đớn đau cũng đủ dập tắt những sắc tươi của mọi khuôn mặt đang Xuân ...

Bàn tay hắn mềm như những con cá mỏng , mười ngón tay nhưng những sợi chỉ hồng thon nhỏ đang múa may , luyến láy ...hắn chơi gam rê thứ ,mới điệu nghệ làm sao ? từng tiếng đàn nhỏ giọt réo rắt hòa tan ...,như muốn kéo ánh trăng bên ngoài khung cửa sổ vào với hắn...

....thế gian ơi ....sao nhiều cay đắng ...?

...tình vẫn đắm say mà người đã xa ta rồi ...

..ngồi ôm vết ...thương lòng đớn đau....

cái cổ dài trắng phấn của Khang ,nghiêng theo câu hát ,hắn nhìn tôi đang đẫm lệ ,rồi đôi mắt hắn cũng trào theo giống như một đám mây đen , gặp ngọn gió mạnh rung mưa ...tả tơi xơ xác ...hắn đã khóc theo tôi ...những giọt lệ đàn ông yêu thương lăn dài bên hai gò má ...trông chẳng khác gì cơn mưa thu sầu cảm ...

chắc hắn đang thương nhớ Huyền của mình ....mới ngoài hai mươi đã vội làm người thiên cổ ...mới vừa yêu nhau đã làm cho hắn thành kẻ bơ vơ nơi trần thế ....bỏ dở dang câu -Thế giới Hai Người ...

rồi hắn lại luyến lại láy trở về với câu :

... lạy trời được yêu mãi nhau người ơi ...

...đừng cho thế gian chia lìa lứa đôi ...

Tôi òa lên khóc nức nở ...trời ơi hắn làm tôi tê tái quá ,từ trong thẳm sâu tôi như thấy được con tim khổ đau khi mỗi lần trông thấy hắn buồn khổ ....trời cao ơi ,con chỉ mong nhận tất cả về phần mình những khổ đau để cho hắn được vinh quang và hạnh phúc ...Vậy mà cái vui cái buồn của mỗi con tim ,tại sao không thể nào chia cho ai ,hay nhờ ai san sẻ hộ được nhỉ ?tôi đau quá khi thấy thiên thần của tôi đang nhả từng câu hát đau đớn khôn nguôi ...hư...hu

Rồi hắn cũng òa lên như tôi ,hắn nói vời mọi người bằng đôi vai gầy rung rung nức nở :

-cho mình... xin lỗi mọi người nhé ...mình nhớ tới Huyền quá ...hự ...hự ..hu...hu

Khang khóc khuôn mặt trắng xanh trông thật tội nghiệp ,anh Vũ lấy giấy lau mặt tôi và bảo :

-Em chớ có như vậy ...anh cũng buồn muốn khóc thật đó .nghe Khang hát anh luôn nghĩ về em đó Quang à ...

Còn Vinh và Tuấn đến với Khang ,Vinh nhẹ nhàng bóp bờ vai Khang .còn Tuấn thì đưa cho Khang tờ giấy thấm để lau mặt ,Tuấn bảo :

-Anh Khang đàn và hát hay quá ,đây là bài hát đầu tiên trong đời em được nghe cả về ca từ và tình cảm của người hát thể hiện ...anh Khang à ...chớ có buồn đau làm gì ...mọi việc đã bay theo mùa thu rồi ...tiếc làm chi ?

Ánh trăng đã qua đỉnh mái nhà và đi chếch về hướng tây ...chúng tôi đành phải chia tay .

tuy có buồn một chút ,nhưng tâm tư của mọi người đều hiểu được cái giá trị của tình cảm .hay cái khốn khổ của tình yêu ...

..................................

Tôi dọn dẹp qua loa rồi bảo Khang đi rửa ráy một chút cho tỉnh táo rồi đi ngủ .

khi chúng tôi nằm bên nhau ,hắn lại như con rắn khôn khéo ...trừờn và nằm lên khuôn bụng của tôi ,Khang bảo :

-xin lỗi nhé Quang...hôm nay làm cho Quang buồn ...

-ừa không có gì ,nhưng Khang chơi đàn và hát hay quá ....làm tôi khóc ghê quá ...có biết không ?

-Không bít....không bít....sao lại khóc theo được .

Hắn nói giọng nhịu rồi đôi môi lại hôn đôi mắt tôi như xin lỗi .rồi hắn nói thêm :

-Tại Quang hát bài Diẽm xưa ...nên Khang mới quay về hát bài Mùa thu lá bay để tưởng nhớ không quên một chân tình bạc mệnh ...

-Thôi đừng buồn nữa Khang ,nhưng dù sao tất cả bọn hôm nay đều khao khát đuợc như Khang về mọi mặt đấy ...

tôi bảo và nhìn hắn ,mái tóc lãng tử đang rủ che lên vầng trán ưu tư .cái cổ cao và mềm như sợi bún kia ,nó làm cho câu hát nghiêng ngả như ánh trăng nơi mặt nước trong đêm vậy .tôi nói thêm :

-khang chơi gam rê thứ và các ngón tay rải nhạc tuyệt lắm đó ,mình cũng thích ...nhưng tiếng đàn của mình cứng và không có hồn như Khang ?

-ừa...cái gì mà hợp với khả năng thì biến hóa mới hay được ,nhưng từ nay ,nếu muốn ,hàng ngày Quang có thể luyện thêm mà ...

này... cho khang hỏi ...thằng Tuấn nó thích Quang lắm đấy .có biết không ?

-không ...?

tôi nhanh nhẹn đáp lời :

-người ta ai không mong một thuyền một bến ,hay thế giới hai người ...chả ai muốn ...như hoa bụi thắm sắc nhiều cành cả ..?

-chà....ví von ghia thiệt ...cái gì mà một bến....định lạc vào bến mơ của tình trai hả ?

-ừa ...bít rùi ...còn giả vờ ...thiệt tình vô cùng ác độc ...tôi trách thêm hắn

-trời ui...

Khang la nhỏ :

-vậy thì một bến với Tuân đi .tôi đâu cấm cản ,chỉ lo rằng ...dù là Tuấn ,hay Vũ .hay Vinh ...đều không thể nào mà bảo về được bản thân mình ...chứ nói chi tới người phụ lái con thuyền chung bến tình trai ....tỉnh đi quang à.chớ có nặng lòng quá biết không ?

hắn nói rồi lại hôn môi tôi .tôi ôm đầu hắn hà hít cái mùi thơm tho trên mái tóc của hắn ,thỉnh thoảng tôi lại vỗ nhẹ vào má Khang ,hắn lại hiểu ư và đưa khuôn lưỡi đa tình cho tôi mút ,cùng với những dòng mật ong thơm ngọt đẩy đưa trôi vào miệng tôi vào trái tim của tôi ...

đêm đó trời đã quá khuya ,tôi và hắn lại ôm nhau ngủ .

đêm ấy dĩ nhiên là trời quang mây tạnh ...hi
----------------Phần 32

Sáng hôm sau ,cả hai chúng tôi dậy sớm hơn ,tuy là thứ bảy nhưng những ngày học cuối năm thì chả ai dám bỏ cả .

hắn chăm học lắm . khi chuông đồng hồ réo gọi ,hắn đã nhoai nhoai lên người tôi cho cả hai đứa tỉnh ngủ .

Lại vẫn như ngọn gió ấm phả vào mặt tôi ,lại những bàn tay tình cảm đặt lên khắp chỗ buồn trên người tôi ,và lại tấm thân mềm mại như làn mây trắng thả trườn và nằm lên khuôn bụng tôi nóng bỏng tình yêu .

Hai thằng bé lại chào đón bình minh bằng cái cổ cứng ngắc .

Khang cứ thích trườn đi trườn lại trên thân thể tôi ,rồi doay nghiêng ngả ,chắc hắn muốn hai thằng bé được hôn hít nhau hay ít ra cũng được cọ sát nhau như kiểu người ta xếp hoa xếp quả vậy .

Hắn thầm thì :

-Tỉnh chưa nà..Quang ....cuối năm rùi cố học cho tốt héng ...

-ừa....nhưng thi cử đa phần là con mong ở sỐ phận may rủi đó .

Tôi nhẹ bảo với Khang đôi lời như thế .

-Vẫn biết là con người đều có số phận ,nhưng kiến thức thì luôn cần có vốn lâu dài và kinh nghiệm sâu rộng Quang à ...

vừa nói hắn vừa bật đèn lên .

ánh sáng căn phòng đã lung linh soi tỏ mọi cảnh vật .

hắn nhìn vào tôi và reo nhỏ :

-chà ...người ta sành điệu quá ...bây giờ mới biết có hình Tiểu Long Nam đang bay lượn nhe.

rồi hắn xoay người tôi gần hắn ,hắn nhìn thêm vừa cười vừa bảo :

-trùi...mong sao sau này Quang có cuộc sống như chu rỒNG xinh xắn này nhé .

tôi đã mở mắt tỉnh ngủ .

Tôi cũng ngắm hắn .hi...tôi cười rồi bảo :

-còn chiếc lá xinh tươi kia cũng điệu quá Khang nhỉ ?

Hắn cũng dán trên thân mình một chiếc lá nhỏ bé đẹp quá ,cũng giống vị trí như chúng tôi ...chiếc lá như đang bay về phía thung lũng mùa thu cua hắn .

Tôi đặt bàn tay vào khu ngã ba .kéo chiếc sịp xuống để chiêm ngưỡng khung cảnh của hắn đang gìn giữ .đẹp quá...khát khao quá ...tôi thì thầm :

-Lại đây cho mình hôn chút nhé Khang ...lâu quá ..rùi ...

Hắn không nói gì . tôi kéo bờ mông hắn nghiêng về phía mình ...Hắn không phản đối chi cả ,Thân hình hắn nghiêng ngả về phía nơi tôi .

nhìn chiếc lá đang rơi trên làn mây trắng mỏng ,tôi thật sự không thể cầm lòng khát khao của mình được .

khi hắn ngả nghiêng thân hình trao tình về lối cũ .

tôi nhanh chống xoay mình vào cái thế nằm thuận lợi nhất ...tôi ấp , tôi kéo cái ngã ba yêu thương ấư mà hôn ,mà hít .

Con trai mà ...có ai mà bảo được tình yêu chứ .khang bóp nhẹ bờ vai tôi như trao gửi yêu thương ...

vì tôi đang hôn thằng bé của hắn ,rồi hắn cũng nhẹ nhàng kéo chiếc sịp của tôi ra ,cho thân tôi trần như a đam thuở trước,rồi hắn nựng hắn vuốt hắn cưng thằng bé của tôi .

Khang thầm thì :

-trông Quang xinh trai như những chàng trai trong thần thoại vậy ,tuyệt quá ,nhất là nhìn thân hình Quang vào buổi ban mai ...nó mới chính là Quang đó .

-HI...

tôi cười nhỏ theo lời khen của Khang ,tôi bảo thêm :

-vẫn như hôm nào vậy thôi ...nhưng từ đêm qua tôi đã khám phá người ta có nhiều tài lẻ giỏi giang quá .khâm phục quá nè...

-Quang cũng vậy mà ...trời ơi ...nhắc mấy cái tài lẻ mua vui ấy làm chi ghét quá...

hắn nói rồi bế xốc tôi vùng dậy ,

hắn bảo :

-THôi mình còn phải tới lớp ...chuyện mây mưa gác lại đi nha ,cho tui hôn cái để cùng dậy nào .

hắn gắn môi hắn thật chặt ,sau một hồi thả mê trong nụ hôn quấn lưỡi ...ôm vai ,nghiêng đầu...chúng tôi lại tạm xa nhau .

Khang đến trường trước tôi .

................................


Đến lớp hôm đó ,Tuấn nhìn tôi rất thiện cảm ,nó với Vinh đang nói chuyện ,khi thấy tôi Vinh bảo :

-Quang này ...hôm qua sinh nhật ,vui buồn lẫn lộn....nhưng mình thấy thật cảm động và ư nghĩa đấy ...chà ...mình hâm mộ hai anh em nhà cậu quá ...

-ừa ...

tôi đáp lời Vinh :

-cám ơn các bạn đã tới chia vui với mình ,và cám ơn Tuấn đã hát tặng mình nhé...hát hay quá ..chỉ tiếc tụi mình không quay camera ...héng.

Tuấn cười ánh mắt tình tứ của hắn cứ tia theo từng câu nói của tôi .hắn không trả lời gì cả ,

như một chàng trai quyền uy ,hắn bảo chúng tôi :

-trưa tan học ,ba thằng mình gặp nhau ở quá cà fê nha .


Tôi trở về chỗ ngồi của mình .Khi đã ngồi bên Hương .

tôi nhẹ nhàng bảo :

-cám ơn Hương đã tặng sinh nhật Quang nhé ...ủa à sao không tới vậy ?

-không có chi đâu Quang ?

Hương nhìn tôi trùi mến rồi trả lời tiếp :

-mình con gái mừ ...chỉ dám tới nhà các bạn gái thui Quang ơi ...thông cảm cho sự lạc hậu của mình nhé ?

- ừa ... có trách gì đâu Hương ...chính mình cũng không nhớ nữa mà .lần đầu mình làm sinh nhật đó ,nhưng do đứa em họ nó tổ chức cho đấy .hi...ở quê làm sanh nhật ...chắc họ cười cho đó Hương à .

Tôi ngồi bên cạnh khẽ liếc mắt nhìn Hương ,quả là sắc đẹp của Hương nhìn nghiêng xinh thật .Giống như một nét bút tài hoa thẳng thắn của tạo hóa vẽ tấm nhan sắc của hương trong không gian mơ màng vậy ? .
-Dạo này Quang đang phiết triển chiều cao và đang lớn lên hay sao đấy .phải không ?

giọng Hương hỏi êm êm bên tai .

-Quang không biết ,nhưng có thể như vậy Hương à ...trông buồn cười lắm hả ?

tôi dùng câu hỏi của mình để trả lời Hương .

Hương cười rồi nói thêm :

-thảo nào dạo này thấy hay đỏ mặt khi nói chuyện ,làm người ta dễ hiểu lầm là uống rượu hay say nắng đó Quang à ..

-thì đó ...tôi bảo trông buồn cười lắm mà ,nhiều khi muốn xóa vết đỏ mặt .lấy giấy thấm ,càng lau càng đỏ thêm ra ...thế có vô duyên không ?

từ sau buổi xem phim với Hương đã có nhiều tiếng xì xào của chúng bạn .

cho nên giữa chúng tôi quan hệ trở nên dè dặt hơn .chúng tôi không làm thơ tình ở trên bàn học nữa .chỉ có khi nào thích thì viết vào một tờ rơi ...nhét vào cặp sách của nhau ...thế thôi .

tôi biết bây giờ tụi bạn trai trong lớp tôi đã có vài tên đang thầm thì sau lưng rằng tôi là kẻ đua đòi...học dân thành phố .

còn tụi con gái thì cũng có đứa hay nói nhiều câu nanh nọc ,khi tôi vô tình chạm vào lối sống của chúng như có một lần tôi ,đã vô tình trêu một con bé ngồi học ở gần chỗ Tuấn ,

tôi bảo :

-Mai ơi...Tên của cô ta ...xinh đẹp như Mai ..sau này anh nào vớ được chắc là phải có phúc lắm đó ...

-he...nói như thầy bói vậy hả ..? tui nói cho hay ...tui đi tu đó ...chả có ai đủ phúc mà đến với tôi đâu heng ...

Nanh nọc trong giọng nhấn ,tôi mới hay ,tuy tuổi còn nhỏ ..trong lớp tôi đã như một xã hội của loài người rồi .

nghe câu nói nước lạnh ấy ,tôi phải gìm lòng mình ,mội sự ghét ghen đố kỵ thời nào cũng có .

nhưng cái nguồn gốc của niềm tin vẫn cho rằng cái thật thà vẫn là quí nhất .

và dĩ hòa vi quí vẫn là cách tiến thân hay nhất mà trong mọi thời đại đều cần tới nó .

nôm na là biết người biết ta ...vậy thôi .

Tan học .tôi ra quấn cà fê Tuấn và Vinh đang chờ tôi .khi tôi đến Tuấn bảo :

-tối nay thứ bảy Quang đi chơi với tụi mình nhé .

-nếu không có gì thay đổi mình sẽ fôn cho hai người nhé .

tôi bảo Tuấn và nhấp một hớp cà Fê sữa thơm nồng .

Tuấn nhìn tôi tha thiết lắm, Tuấn bảo :

-mình đi dạo phố ban đêm mà ,một lát thôi ,Quang đi đêm bao giờ chưa ?

-Hôm qua đi về nhà Tuấn đấy thôi ,

-ừa ...nhưng đi như hôm qua là công chuyện ,và đi dạo bằng xe máy ,rồi la cà chốn này chốn kia ,vui lắm Quang à ...

-vậy hả ....vậy tối nay mình đi nhé, cả Vinh chứ ...

tôi quay sang hỏi Vinh .nó cười lành hiền :

-sao lại không ,tôi còn bảo vệ cho Quang đấy mà ,đi với Tuấn ,nó hay bắt nạt lắm đó ....haaa...

Vinh cười lớn rồi nhìn tôi và bảo :

-Yên tâm đi Quang ....chắc là vui lắm .

-ok ...

tôi bảo thêm :

-đi với hai bạn ...có chi mà ngại chứ

-ok rồi đấy nhé ...

Tuấn trịnh trọng ngửa bàn tay ra cho tôi đặt vào bàn tay ấm áp và có các ngón dài của hắn ...

Vinh nhẹ nhàng ấp lên bàn tay tôi .một lời hứa đã được trao gửi cho nhau .

Tuấn bóp nhẹ bàn tay tôi trong bàn tay của hắn ...tình tứ và cảm xúc vô cùng ....
-------------Phần 33

Chiều hôm đó thứ bảy ,Khang không về nhà ,Hắn điện bảo tôi là muốn đến thăm quê một thằng bạn cùng lớp .tuần sau hắn mới về nhà với tôi .

trong lòng tôi hôm đó ,thật sự chỉ mong Khang về để đưa tôi đi bát phố với Tuấn và Vinh .

thôi đành vậy ,tôi điện cho anh Vũ ,nói với anh tối nay tôi đi chơi với tụi bạn ,rủ anh đi với tôi cho vui không ? Anh cám ơn rồi lại kêu là ba má bảo anh cùng tới thăm gia đình một người bạn của họ .

tôi lặng lặng đi tắm rồi ăn qua chút cơm chiều thứ bảy người đi ...vắng ngắt.

tôi nằm thu dãn một giờ ,rồi vào phòng chọn một bộ đồ thể thao màu trắng mà Vũ đã tặng tôi .

...hi vừa vặn và đẹp ra phết ,tôi ngắm mình trong gương và tự hỏi ?
tại sao ? tất cả bốn người con trai có học và đẹp trai như thiên thần lại yêu tôi nhỉ ?

tôi đoán chắc tại đôi mắt đa tình của tôi chắng ? tôi nhìn mình cũng thấy rất có lư .đôi môi tôi dạo này cứ đỏ như tô son ,có đứa con gái ở lớp còn trêu và bảo tôi là bôi son lên môi lên má .tôi đã phải lấy mấy tờ giấy thấm ,nhờ tụi con trai lau hộ ...sau cùng chúng mới tin là tôi có khuôn mặt xinh như hoa hồng mùa xuân vậy ...

hi....cả đôi mắt biết nói của tôi kia nữa ....tôi chỉ cần nhìn người ta thoàng một chút mơ hồ ...thì ai cũng thấy ngay cảnh sương mù mùa thu trong con tim của họ ...với bóng dáng mơ màng và quăng lại câu của trái tim mùa thu là nhớ tìm tôi nhé...

Ông trời chắc rất thương tôi ,nên một lúc đã trao cho tôi bốn chàng trai có đủ sức hút mãnh liệt trong bể tình ân ái ,vậy mà họ lại thích lạc vào bên mơ tình trai ....đến lạ ...

Tuấn và Vinh tới nhà tôi ,lúc này tôi cũng đã chuẩn bị xong rồi ...nguyên một cây thể thao adidas quàng trên mình .tôi đang định đi ra thì Vinh bảo :

-Khoan đã ,để mình gảy lại mái tóc cho Quang nhé .cả ba đứa ,không lẽ không giống nhau ...

tôi theo Vinh vào nhà ,nó lấy gôm cứng và vuốt ngưựoc mái tóc của tôi ra sau .rồi lại vuốt trở lại ,bàn tay nó nhẹ nhàng ,phủi nhẹ các ngọn tóc bên hai thái dương tôi .

nhìn trong gương ,tôi lại nhận ra tác phẩm của Khang đã làm cho mình tối qua .tôi bảo :

-chà ...Vinh cũng giỏi ghia đó ,vậy mà mình cứ chải suốt từ nãy chẳng thấy khuôn mặt có mái tóc tối qua đâu nữa...cám ơn nhé.

-Không có gì ,nếu muốn mái tóc rối ...mà Quang lại dùng lược thì làm chi mà rối được ...phải không nào ?

nói rồi Vinh tranh thủ ...kéo tôi lại vội hôn một nụ hôn trên môi tôi nó nói nhỏ :

-nhớ người ta quá ...hôm qua mặc bộ đồ đen tím cộc tay và ngồi ôm cây đàn ...hi...tuyệt vời lắm Quang à...tối nay mình ngủ với nhau nữa nhé ?

-chắc để khi khác Vinh à .mình lo sáng mai Chú về thì lại nói mình hay đi ngủ hoang đó ?

-ừa..lúc khác nhé ...nhớ phôn cho Vinh nhé .

tôi gật đầu rồi quay ra khóa cửa .

cả ba đứa chúng tôi ngồi xe máy đi tìm những cơn gió đầu mùa hạ đang lang thang trên thành phố như chúng tôi .

Sau một hồi đi quanh mấy khu phố .

Tuấn bảo chúng tôi :

-bây giờ mình vào sang nhảy một chút nhé ?

-ok...

Vinh trả lời y lệnh của Tuấn .

Tuấn lai tôi ,hôm nay tôi thấy hắn đi chậm dãi lắm không luồn lách để trổ tài khoe với tôi như tối qua .vì hôm nay khi lên xe tôi đã bảo hắn rồi .nếu đi ẩu tôi ngồi xe của Vinh đó .


tôi lặng im .mặc cho Tuấn và Vinh điều khiển cuộc chơi .tôi ngửi mùi nước hoa bay giờ từ con người hào hoa của Tuấn ,nó nồng nàn và quyễn rũ lắm ,như mùi gọi của xác thịt vậy ...tôi hỏi Tuấn :

-nước Hoa của Tuấn thơm quá .sao không thoang thoảng như hãng BOOS của Khang hay dùng nhỉ ?

-ừa mình dùng loại này mình thích hơn ...nó là loại sexsiboy ,đó Quang à ...mỗi loại có một biểu lộ riêng , của Anh Khang là loại tự tin và bản lĩnh ,còn nước hoa mình dùng là loại nói ít ...hiểu nhiều ...he....

-Nà ...tính chọc quê tui đấy hả ...nếu vậy chắc có cả thuốc mê đó chứ ?

- no...no ...mình chả bao giờ dùng những thứ đê tiện đó ...nói cho vui thôi Quang à ..nhưng loại nước hoa của mình thì đảm bảo là thơm lâu tới 50 giờ lận đó ...

-oh....thảo nào ,người Tuấn lúc nào cũng thơm héng ?

Chúng tôi vào sàn nhảy ,thứ bảy thật là đông vui quá .vậy mà tiếng loa vẫn đập đến nhức óc inh tai ,muốn bật mộc nhĩ tai trong quá thôi .Lần đầu vào nơi này tôi thấy mình quả là chân quê thật .

các thanh niên nam nữ ăn mặc mốt đủ loại ,đầu tóc thì toàn vuốt rối như chúng tôi và họ còn nhuộm màu lòe loẹt như những con vẹt của châu mỹ ấy chứ .

Tuấn gọi mấy ly nước cam và hỏi tôi và Vinh nhảy không ,chúng tôi lắc đầu ,

Tuấn dặn :

-ừa đã vào đây mà không nhảy thì cũng quê quá ,lát nữa mình nhảy ,còn hai người ngồi chờ nhé .

chúng tôi đồng ư ...khi bản nhạc rốc vừa cất đoạn dạo đầu ,tất cả những người có máu nhảy đều đứng lên ra sàn nhảy ...họ nhảy vô tư và say mê quá ,chả cần phải cặp hay mời từng đôi từng đôi như những bài nhảy cổ điển ,các điệu vanxnơ...

chẳng cần điệu bộ hay nhịp điệu ,Tuấn cũng ra ngoáy mông nhún nhảy .cái thân hình cao gầy của Tuấn quay cuồng theo tiếng nhạc .mái tóc rối như bay muôn ngả thật vui ...hắn chả thèm nhìn tôi dù một lần trong bài nhảy .

chắc tuấn tự tin và hắn biết tôi với Vinh sẽ nhìn hắn chẳng rời một phút ,cho dù hắn có trà trộn vào trong đám đông ồn ã kia .

quả đúng như vậy ,chả cứ gì tôi mà rất nhiều người đắm say nhìn theo Tuấn nhảy ,có phải vì sắc đẹp của Tuấn nổi trội nhất sàn nhảy không ?

hay bộ đồ đang mặc điệu đàng của Tuân đang phô trương trước bao con mắt thèm thuồng .

Tôi sửng sốt :

-Sao Tuấn nhảy đẹp thế nhỉ ?và sao Vinh không xuống nhảy đi ?

- thôi để lần sau ,hôm nào mình bảo Tuấn dạy cậu vài bước cho tự tin nhé Quang .rồi chúng ta cùng nhảy ...đó cậu thấy cái anh chàng áo đen kia không ? anh ta ngẫu hứng mà vào nhảy đó thôi ,chứ biết nhảy rồi thì chả ai lại nhảy vụng như vậy ?

-thiệt hả Vinh ? mình thấy anh ta nhảy nhiệt tình lắm mà ...

-ừa ...nhưng nếu bây giờ Quang vào nhảy ,có khi còn đẹp hơn anh ta nhảy đó .

-hi...các hiểu biết nhiều ,thích thật ...

đang nói chuyện thì Vinh có điện thoại .nghe xong Vinh bảo tôi :

-bây giờ mình về có việc bận gấp quá ...nếu xong ngay thì mình lại tới đây ,chờ mình nhé ,và nếu 1giờ mà không thấy mình quay lại thì các cậu cứ vui chơi một mình nhé Quang ơi ...

Vinh nắm tay tôi ,móng tay cái của Vinh bấm vào tay tôi một cái đau nhói ,

nhưng tình tứ quá...tôi biết vì nhìn thấy đôi mắt trong vắt của Vinh như đang suy tư về một ai đó .

tôi bảo :

-bạn cứ về đi ,nhớ quay lại nhé .

Vinh giơ cao tay chỉ vào tối với Tuấn ,rồi ra về ...

một lát sau thì Tuấn không nhảy nữa ,mặt hắn đỏ gay ,mồ hôi ra lấm tấm trên chiếc trán thông minh trắng đỏ .

tôi đưa giấy thấm cho Tuấn rồi bảo :

-Vinh có chút việc phải về ,hẹn 1 giờ sau quay lại đó Tuấn à ...

-ừa ...thôi mình ra ngoài hóng mát chút nhé ,ở trong này ồn ào quá ,lo Quang chưa quen ,sẽ nhức đầu đó ...

Tuấn và tôi đi ra ngoài hóng mát ,hắn dẫn tôi tới một góc công viên khuất lắm .

bởi chỉ có chỗ như thế mới còn ghế mà ngồi ,chứ bên ngoài thì những người tìm nhau tâm sự đã choán hết cả .

từng cặp từng đôi ,từng kiểu ,đứng ngồi ...ân ái ...

tôi đi theo Tuấn ,hắn phanh ngực áo ra nom như một lãng tử .

một tay cầm tay tôi đi dạo ,có mấy cặp trai gái đang hôn nhau say lắm ...

tôi bảo :

-ở ngoài đường mà ...

-ừa ...vậy mới hay ...có thiên hạ ngắm nhìn họ hôn nhau ,và có cả không gian vô tư che chở nữa đó Quang à ...

tới bên một ghế đá khuất nẻo ,Tuấn ngồi xuống ,khi tôi còn đang băn khoăn ,Tuấn đã kéo tôi ngồi vào đùi của nó .

Tuấn âu yếm bảo tôi :

-mình hôn nhau nhé Quang .

Tôi đã ngồi gọn trong lòng của Tuấn .mùi nước hoa thơm của nó như nhắc nhở với tôi rằng Tuần là chàng trai luôn đánh nhanh đánh gọn .nói ít hiểu nhiều .


Tôi chả thể chối từ ,thật ra tối hôm qua khi hôn nhau ở nhà Tuấn ,tôi thấy hắn có cái lưỡi đầy đặn nhất ,to nhất khi mà nó thả sang khuôn miệng của tôi thì như lưỡi của người khổng lồ vậy .

tôi ôm đầu và vít cổ Tuấn ,hắn nâng khuôn mặt của tôi lên rồi tha thiết thả những nụ hôn khao khát vô bờ ...

mỗi người một phong cách ,ở Tuấn nó có sự cháy bỏng khác lạ .

thỉnh thoảng Tuấn lại đẩy tôi ra xa và ngắm nhìn ,rồi Tuấn lại hôn ,lại ve lại vuốt ...

rồi Tuấn dựng tôi đứng đậy với hắn.

Tuấn dựa vào một thân cây lớn ,hàng cúc áo đã phanh khoe bộ ngực trắng thơm trai trẻ của Tuấn .

Tuấn nhẹ kéo tôi vào lòng ,rồi hôn vào cái cổ trắng ngần của tôi ...tôi không thể nào từ chối được cái thế đứng lãng mạn như vậy .

Tôi bập nhẹ nhàng cặp môi của mình vào nơi cổ Tuấn ,rồi bập vào đôi môi .bàn tay xoa nhẹ vùng
thảo nguyên mênh mông ....

Tuấn thì thầm :

-Quang bú ngực Tuấn đi ...

Tôi mên mê làm theo lời của Tuấn ,tôi mút hai núm nhỏ bé tươi hồng đang nhấp nhô trên khuôn ngực của hắn .

rồi hắn đê mê vơi những tiếng rên rỉ ...,hắn vội kéo sec mơ tuya ,để nguyên hình thằng bé ngộ nghĩnh của mình trước mắt tôi như chào đón và mời mọc .

tôi hơi e ngại vì ở công viên .mặc dù là góc khuất .

Tuấn đã hiểu và nó khôn ngoan bảo nhỏ :

-Quang vuốt ve bé đi ,hay chò chuyện cũng được ...ngoan đi Quang .

Tôi hôn nhẹ nơi đầu khấc của bé ,hắn biết tôi ngần ngại vì là lần đầu .

Tuấn nhẹ nhàng ấn đầu tôi như nhắn gửi tình yêu của mình ...

thôi đành...mặc cho nước chảy bèo trôi ...tôi lại ngậm thằng bé của Tuấn mà cưng mà dỗ .

hi.. mỗi người một kiểu dáng bên ngoài khác nhau ,và mỗi người có một thằng bé khác nhau .Riêng thằng nhỏ của Tuấn nó dài như Khang nhưng nó to ngang lắm ...hi...chẳng khác gì cái khuôn lưỡi trong miệng của Tuấn cả ...

tôi hôn nó và tôi ôm mông Tuấn như của khang vậy ...?

khi cơn mưa còn chưa tới ,hình như những em bé to quá cỡ thì cũng lâu ra thì phải ...

Tuấn sau một hồi đê mê ,hắn lại dựng tôi lên để đấu lưỡi mút môi .

khi tôi đang vít cổ Tuấn để đòi uống dòng suối ngọt ,bỗng tôi thấy một bóng trắng đang nhìn chúng tôi tôi bảo Tuấn :

-Vinh kìa .. .

chúng tôi buông nhau ra ,và Tuấn nhanh nhẹn kéo khóa quần ,Tuấn nhìn theo bóng của Vinh rồi gọi theo :

-Vinh...Vinh ơi....khoan đã nào ...đợi chúng tôi rồi còn đi ăn nà ...Vinh ơi ...

Vinh giận rỗi chúng tôi nên bước đi rất nhanh .khi chúng tôi ra bãi xe thì Vinh đã về rồi ...Tuấn nhún vai bảo tôi :

-chắc nó về nhà rồi...bây giờ mình với Quang đi ăn tối nhé ...

tôi khẽ gật đầu đồng ư .

và ngắm nhìn chàng trai tràn đầy ham muốn nơi khóe mắt đa tinh
-----------------
tonnyteo_24
tonnyteo_24
Hàn Lâm Đại Học Sĩ - Bát Phẩm Văn Chương Thần
Hàn Lâm Đại Học Sĩ - Bát Phẩm Văn Chương Thần

Tổng số bài gửi : 76
Join date : 26/01/2012
Age : 28
Đến từ : Can thơ

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết